Chương 47: (Vô Đề)

An Đông leo lên phi thuyền liền bật chế độ phi nước đại.

Trước đó lo sợ sẽ không cướp đoạt được nên không dám nói trước cho Tuân lão, không ngờ vận khí của hắn không tệ, thật sự cướp được, không chỉ mỗi món một phần, mà còn dư ra thêm được hai phần nữa.

6 cái vòng tay đều được hắn cầm đến, vô cùng lo lắng một đường chạy thẳng đến Căn biệt thự riêng nơi Tuân Huân đang dưỡng bệnh.

Thủ vẹ canh cổng không có ngăn cản, hắn một mạch chạy thẳng lên lầu, tiến vào căn phòng cuối cùng đang chứa khoang chữa trị.

Chờ vào trong nhìn thấy chỉ còn hai người, trong lòng hắn bỗng nhiên hồi hộp, bước chân cũng khựng lại.

Giương mắt nhìn qua, quả nhiên thấy đèn báo hiệu cấp 6 đang lấp loé.

Hắn cố gắng khống chế đôi mắt mỏi nhừ, nở nụ cười đem mấy vòng tay giơ lên ngang đầu:

"Nhìn một cái đây là cái gì, Tuân gia gia ngài không biết con đã phí bao nhiêu sức lực mới cướp được đâu. Cùng ba mươi vạn người tranh giành, thật quá khó khăn. Chờ Tuân đại ca ngửi được rồi chắc chắn sẽ thích...."

Hắn muốn nói trước kho đầu thai có thể thưởng thức được đỉnh cấp mỹ vị như vậy, kiếp sau chắc chắn có thể được bình an sung sướng.

Nhưng những lời này hắn không dám nói ra, hắn sợ sẽ làm trái tim của Tuân gia gia càng thêm đau đớn.

Hắn cố ý cười toe toét đi vào phòng điều khiển, khoang chữa trị được đặt trong đó có một cái cửa sổ nhỏ, Trị Liệu Sư từ nơi này tiếp cận chữa trị cho Tuân Huân.

Hắn biết thời gian không còn nhiều nên không dám chậm trễ liền đi đến nơi đó, đem mấy cái vòng tay đã mua lại cài đặt thời gian rồi đem sáu cái vòng tay bày ra cạnh đầu Tuân Huân đang nằm trong khoang chữa trị.

Phía trên có mấy loại dụng cụ được kết nối để theo dõi tình huống biến đổi tinh thần của Tuân Huân.

Chờ cho bày xong mấy cái vòng tay An Đông liền nhanh chóng ra ngoài đứng với hai người ki.

xong An Đông nhanh chóng trở lại an dưỡng bên ngoài.

Ba người lúc này ai cũng không nói chuyện, chỉ chăm chăm nhìn vào đèn báo hiệu, cả căn phòng chìm vào im lặng, phảng phất có thể nghe rõ tiếng chuyển động bên trong chiếc đèn.

Như bùa đòi mạng bủa vây lấy Tuân Huân.

Tuân Lão cầm máy kiểm sót trong tay, có thể trước một bước ngăn chặn Tuân Huân tự bạo lưi lại thân xác hoàn chỉnh.

Nhưng chưa đến giây phút cuối cùng ai có thể xuống tay cho được?

Thời điểm còn một phút cuối cùng, chiếc vòng tay thứ nhất và thứ hai cùng lúc khởi động, phía trước khoang chữa trị bổng xuất hiện màn hình trong suốt, trong màn hình là ảnh chiếu 3D của một món ăn, chính là Gà Ác Tiềm Đồng Trùng Hạ Thảo.

Màu sắc sặc sỡ xinh đẹp xuất hiện, lập tức bên trong khoang chữa trị liền toát ra mùi thơm nồng đậm tươi mới, thoang thoảng trong đó là mùi thơm độc đáo của các loại dược liệu như có như không chen lấn chui vào từng lỗ chân lông nơi làn da đang lộ ra của Tuân Huân.

Đồng thời bị hút vào trong cơ thể hắn là lượng lớn linh lực mà Ninh Vân Đạp đã truyền vào trong canh.

Từng sợi tùng sợi linh lực nhỏ xíu như xúc tu len lỏi vào sâu trong thức hải ôm chặt lấy tinh thần đang hoảng loạn trong đó.

Đèn chỉ thị loé lên thông váo chuẩn bị đếm ngược.

[45, 44...!]

Cái thứ ba vòng tay mở ra, hình ảnh thịt kho tàu xuất hiện, toàn bộ khoang chữa trị tràn đầy mùi thịt xao động lòng người.

Tuân lão nghĩ tới thứ này là đồ tốt nếu không An lão cũng sẽ không tôn sùng cực lực như thế, nhưng nghĩ là một chuyện mà ngửi được lại là một chuyện, tận mắt nhìn thấy lại là một chuyện khác nữa.

Ông không ngửi thấy hương vị, nhưng chỉ cần hình ảnh kia thôi là đã đủ gây rung động.

Ngay sau đó cái thứ ba, thứ tư.

[10, 9...!]

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!