Chương 114: (Vô Đề)

Lão phu nhân ngay từ đầu cũng không quá để ý, nàng bị nhốt tại tòa cung điện này lâu lắm, nhưng Bệ Hạ cũng không bạc đãi nàng, phàm là Chủ Tinh có thứ đồ gì hiếm lạ mới xuất hiện đều sai người đưa tới.

Không lâu trước đây còn lưu hành một thứ gọi là đồ ăn Cổ Lam Tinh, trình lên lại chỉ có hình ảnh, hương vị vẫn như cũ là dịch dinh dưỡng.

Đến tận bây giờ nàng cũng liền chặt đứt tất cả thú vui, tiếp tục ở trong tại tòa cung điện trống rỗng, hoàn thành sứ mệnh đời này của nàng.

Nàng cho rằng đời này sẽ không có cái gì có thể khiến cho nàng dao động cảm xúc quá lớn, nhưng giờ khắc này lại làm tâm trạng giống như cái giếng cạn tĩnh mịch của nàng gợn sóng, con ngươi kinh ngạc tràn ra một mạt ánh sáng lộng lẫy.

"Này......! Chính là canh dinh dưỡng?"

Lão phu nhân theo bản năng hít sâu một hơi, hương vị nồng đậm cách một khoảng rất xa, nhưng cơn thèm thuồng trí mạng lại hấp dẫn người vô pháp dịch đi ánh mắt.

Lão phu nhân ở xa còn như thế, càng đừng nói tới mấy cung nhân tiếp xúc gần, thiếu chút nữa bị hương vị này làm cho mơ hồ, đứng ngốc tại nơi đó, thẳng đến khi âm thanh của Hoàng Thái Hậu thanh truyền đến, các nàng liều mạng nuốt nước miếng, dùng định lực gom góp từ lúc sinh ra đến giờ ngăn lại lực hấp dẫn run rẩy tay lấy ra một chén, cúi đầu không dám xem nhiều thêm một cái, cung cung kính kính dâng lên.

Lão phu nhân tiếp nhận chén đồ ăn có hương vị độc đáo kia quanh quẩn quanh hơi thở, phảng phất như có thể xuyên qua mắt mũi mà chiếm cứ lục phủ ngũ tạng, kêu gọi nàng: Mau nếm thử, mau nếm thử!

Không kịp mở miệng hỏi nhiều, nàng cầm lấy cái thìa uống một ngụm, nháy mắt, thiếu chút nữa đem đầu lưỡi đều nuốt xuống.

Nàng hình dung không ra từ ngữ miêu tả loại tư vị mà trước giờ nàng chưa bao giờ hưởng qua, ngại cái thìa quá phiền toái, dứt khoát bưng lên uống một hơi.

Nàng sống tới tầm tuổi này, lại chỉ là một Hoàng Thái Hậu hữu danh vô thực, cũng không cần thiết để ý cái gọi là lễ nghi làm gì.

Muốn nói lễ nghi, nàng, một Hoàng Thái Hậu, thậm chí ngày giỗ tiên hoàng, đương kim Bệ Hạ cũng không gọi nàng tham gia lấy một lần, châm chọc cỡ nào?

Ninh Vân Dập đối với tình cảnh này sớm đã đoán trước, cho nên thời điểm đem canh dưỡng sinh đặt vào hộp đồ ăn, y đặc biệt chờ nhiệt độ ôn hoà một chút mới bỏ vào.

Cho nên dù Hoàng Thái Hậu cứ như vậy uống cũng sẽ không bị bỏng, nhiệt độ canh vừa vặn ấm nóng, thậm chí một đường tiến cung lại được ủ một đoạn thời gian trong hộp, hương vị càng thêm đậm đà.

Lão phu nhân liên tiếp uống ba chén mới dừng lại.

Không phải canh đã không còn, mà là nàng uống không nổi nữa, nàng ngày thường đối với thức ăn cũng không để ý lắm, ăn uống cũng không lớn, hiện giờ ba chén canh đã là cực hạn của nàng.

Nhưng Ninh Vân Dập lại để cung nhân đem một cái hộp đồ ăn khác mở ra, chờ hương vị ngọt thơm thanh thanh cùng hình dáng của ba loại điểm tâm bày ra trước mắt, Hoàng Thái Hậu liền trầm mặc.

Nàng lẳng lặng nhìn Vưu Tư cùng Ninh Vân Dập:

Bọn họ có phải cố ý hay không?

Trơ mắt nhìn nàng uống ba chén canh cũng không nhắc nhở là vẫn còn thứ khác?

Ninh Vân Dập sờ sờ cái mũi, y đúng là cố ý không nhắc nhở, dù sao cũng phải có chuyện mới có thể bắt đầu đề tài kế tiếp được chứ.

Vưu Tư nghĩ tới thức ăn Bạch tiên sinh làm ra tuyệt nhất, nhưng không nghĩ tới hiệu quả tốt như vậy, thiếu chút nữa làm cô tổ mẫu thất thố, hắn tận dụng mọi thứ: "Xem ta này, khó có khi thấy cô tổ mẫu ăn uống tốt như vậy, lại quên mất nhắc nhở ngài còn có mấy món điểm tâm.

Lại nói cũng do Bạch tiên sinh lo một món canh dưỡng sinh không đủ hiệu quả, ba món điểm tâm này là đặc biệt chuẩn bị mang đến cho cô tổ mẫu cùng người trong cung, số lượng đủ chia làm ba.

"Hoàng Thái Hậu nhìn thấu nhưng không nói toạc ra: Khó được nhìn đến? Nàng nếu trí nhớ không tồi, thì Vưu Tư này cùng nàng chính là lần đầu gặp mặt đi. Hoàng Thái Hậu mới vừa uống canh của nhân gia, lại cực kỳ vừa lòng, thật ra khó có khi tính tình tốt được như vậy, hiền từ lại khoan dung:"Vẫn là Vưu Tư ngươi đứa nhỏ này chu đáo.

Cũng chỉ có đứa nhỏ ngươi là nhớ đến Cô tổ mẫu này.

"Nếu về sau thường xuyên tiến cung mang nhiều thêm chút canh sâm cùng điểm tâm này, nàng cảm thấy chính mình còn có thể càng từ ái hơn. Vưu Tư xem không khí đã được tô đậm không sai biệt lắm, thẳng thắn nói vào chủ đề:"Cô tổ mẫu, tới lâu như vậy, thế nào lại không thấy Ninh phu nhân đâu?

Nghe nói nàng hiện giờ ở trong cung của Cô tổ mẫu bồi lão nhân gia ngài mà, vừa vặn Bạch tiên sinh mang điểm tâm phân lượng cũng nhiều, không bằng cũng gọi Ninh phu nhân tới cùng nếm thử, cũng có thể cho thêm ý kiến tốt, trở về ta lại nghiên cứu, lại đem điểm tâm mới đến cho Cô tổ mẫu nếm thử."

Hoàng Thái Hậu xốc xốc mí mắt, rũ mắt nhìn Vưu Tư dưới bậc thang, nàng đã nói mà, gia tộc Hermann như thế nào êm đẹp lại có chuyện trúc xấu mọc măng đẹp được, ra là đang chờ đây mà.

Quả nhiên là Hermann thiếu gia chủ, không có lợi thì không dậy sớm.

Hoàng Thái Hậu trong lúc nhất thời không nói chuyện, Vưu Tư cũng rũ mắt không nhìn nhiều cũng không nói nhiều, Ninh Vân Dập cũng không dám mở miệng, sợ chọc giận vị này trực tiếp bị đuổi ra ngoài, càng là mất nhiều hơn được.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!