Chương 113: (Vô Đề)

Ninh Vân Dập vẫn duy trì động tác nâng minh chủ, nghiên đầu ngoài ý muốn nhìn phó minh chủ bên cạnh.

Phó minh chủ bị động tác nghiên đầu nhìn của y làm cho sửng sốt:

"Ân nhân, có vấn đề gì sao?"

Trong lòng lại là có loại cảm giác vi diệu, người này......! Hay là quen biết hắn?

Đối ngoại hắn vẫn luôn sử dụng dụng cụ biến đổi âm thanh, chỉ có những lúc đối mặt với Minh chủ mới dùng âm thanh thật của chính mình.

Lúc này đây, vì đối phương đã cứu mọi người, nếu không nhờ đối phương có thể bọn họ đã bị diệt đoàn.

Đối với ân nhân cứu mạng, phó minh chủ tất nhiên là không giấu giếm tâm tư.

Lại không nghĩ rằng, ân nhân đây lại......! quen biết chính mình?

Nhưng mấy năm nay hành tẩu bốn phương, hắn chưa bao giờ gặp qua cao nhân lợi hại đến nổi khiến người kinh ngạt cảm thán như vậy.

Ninh Vân Dập lại nghe xong một câu này, da đầu hoàn toàn tê rần.

Không phải ảo giác, vị phó minh chủ trước mặt này, vị phó minh chủ duy nhất sống sót, vậy mà lại là.... Vưu Tư??

Là vị tóc đen mắt đen đã gặp qua không lâu trước đây ở trong cung, vị thiếu gia chủ Hermann luôn tản mát ra bệnh trạng tuỳ thời đều có khả năng nổi điên kia...

Trong lén lút lại là sứ giả chính nghĩa cứu mạng Bán thú nhân?

Này cũng quá tương phản rồi, cảm thấy thật không thể tin nổi.

Sau lớp mặt nạ Vưu Tư cũng đã hiểu, ân nhân thật sự biết hắn, thậm chí từ thanh âm nhận ra thân phận của hắn.

Vưu Tư một lần nữa sử dụng biến thanh, tiếng nói trầm thấp nghẹn ngào vang lên:

"Đêm nay đa tạ ân nhân cứu giúp, 50 người chúng ta thiếu ân nhân 50 tánh mạng. Ta nguyện ý không hỏi nguyên do không tiếc đại giới vì ân nhân làm 50 điều kiện."

Đã là nhận ra, vậy ân nhân cũng biết được với thân phận hiện giờ của hắn, có thể làm được rất nhiều chuyện.

50 điều kiện tạ lễ, chẳng khác nào đem mạng hắn tặng không cho đối phương.

Ninh Vân Dập cũng không nghĩ tới đối phương lại lấy ra hứa hẹn lớn như vậy, lần đầu nhận thức rõ được mức độ điên của vị thiếu gia chủ trước mặt này.

Không hổ là điên lên ngay cả chính mình đều giết, hắn thật sự không để bụng chuyện sinh tử của chính mình.

Từ đêm nay đủ để nhìn ra được đối phương tận hết sức lực hao hết tinh thần lực cũng muốn cứu mấy Bán thú nhân này, hắn là thật sự muốn dùng mạng che chở Bán thú nhân, cho bọn họ một con đường sống.

Ninh Vân Dập tâm tình phức tạp, trong sách có viết mười mấy năm sau Vưu Tư lại lần nữa xuất hiện, bảo hộ Ninh Tinh Diệu cùng Aias.

Sở dĩ xuất hiện trễ như vậy, là vì đêm nay cứu người, bị trọng thương dẫn tới mười mấy năm sau mới quật khởi trở lại.

Ninh Vân Dập thở dài một tiếng:

"Ngươi biết những lời này đại biểu cái gì sao?"

Vưu Tư sau lớp mặt nạ thấy không rõ biểu tình, thanh âm cũng là giả, lại mạc danh kiên định:

"Ít nhất hiện giờ, chúng ta được ân nhân cứu mạng, bấy nhiêu đây Bán thú nhân vẫn còn được tự do, vẫn còn cơ hội tìm được một con đường sống."

Như vậy, ít nhất làm hắn cảm thấy hắn có thứ cần để ý, mà không giống như mấy năm nay, đôi tay dính đầy huyết tinh, bị bắt chém giết vì cầu mạng sống.

Thậm chí người xuống tay với hắn nặng nhất lại chính là người rất thân cận bên cạnh hắn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!