Chương 6: Không Ngọt Không Lấy Tiền

Raw: Shuqge

Edit || Beta: Manh

Một đêm này, Kiều Hân Hân gần như không ngủ nổi. Lăn qua lăn lại ở trên giường, nghĩ tới việc sắp được gặp Lâm Ngọc Dương, cô cảm thấy vừa căng thẳng vừa kích động.

Rất nhiều hồi ức dâng trào.

Thường ngày, lịch làm việc và nghỉ ngơi của cô đều rất ổn định, có lẽ là vì bận viết bản thảo vào ban ngày nên chỉ cần nằm trên giường trong chốc lát là cô sẽ thiếp đi.

Ngay cả lần đầu tiếp xúc với vị quản gia của TV Thái Dương cũng không khiến Kiều Hân Hân mất ngủ, nhưng lúc này đây, cô không tài nào ngủ nổi.

Rạng sáng, vào lúc 5 giờ, cô bò dậy với đôi mắt gấu trúc, mở văn bản trên máy tính, bắt đầu gõ chữ.

Còn 5000 chữ nữa...

Nếu đã đồng ý giao bản thảo cho biên tập viên trong ngày hôm nay thì cô nhất định sẽ làm được, huống hồ hiện tại cô đang túng thiếu không chịu nổi, có tiền sớm một chút mới khiến cô kiên định hơn ở trong lòng.

Thời gian phát sóng trực tiếp của ngày hôm nay vẫn là từ 9 giờ sáng tới 5 giờ chiều như cũ, quản gia trí năng thay ảnh đại diện có hình "Cây đã nảy mầm" giúp Kiều Hân Hân, tên của phòng cũng đổi thành...

[Hẹn hò ngược cẩu[1], không ngọt không lấy tiền ~\(≧▽≦)/~.]

[1] Ngược cẩu: Một cụm từ lóng trong tiếng Trung, ý chỉ việc trái tim con dân độc thân bị xát muối khi thấy những cặp đôi tình tình tứ tứ ở nơi công cộng.

Đúng 9 giờ sáng, phòng phát sóng trực tiếp vừa mở ra, Kaka đã tiến vào ngay lập tức. Nhìn tên của gian phòng cùng ảnh đại diện hình cây cỏ mang vẻ mặt hạnh phúc, anh biết Kiều Hân Hân nhất định đã đồng ý với người kia.

Gõ chữ liên tục trong 4 tiếng khiến Kiều Hân Hân mệt mỏi vô cùng, cô nhấp một ngụm cà phê để nâng cao tinh thần.

Ngẩng đầu nhìn đồng hồ trên tường, tim cô đập thình thịch.

Sắp đến 12 giờ trưa rồi...

[Chào buổi sáng, cô thức đêm đấy à?]

Vành mắt đen trên khuôn mặt Kiều Hân Hân hiện quá rõ, ai bảo da cô trời sinh trắng trẻo.

Kiều Hân Hân đang uống cà phê, nhìn thấy ID quen thuộc kia, cô cứng ngắc gật đầu: "Đúng vậy."

Nếu nói ra thì sẽ rất mất mặt... Không ngờ cô lại mất ngủ cả đêm chỉ vì một tin nhắn, cuối cùng không thể không ngồi dậy viết bản thảo.

Có điều, Kaka tới đúng giờ để chờ như vậy, Kiều Hân Hân nghĩ, hẳn là cô nên nói thêm đôi câu nhỉ?

Suy ngẫm một hồi, cô mở miệng nói: "Tôi vẫn phải sửa lại bản thảo, nhưng về cơ bản thì không còn vấn đề gì cả, có lẽ sẽ hoàn thành trong nửa tiếng nữa."

[0-0 Ừm, cố lên nhé!]

Kiều Hân Hân bắt đầu chuyên tâm sửa bản thảo, máy quay vô hình tự điều chỉnh góc độ, chỉ còn lại âm thanh gõ phím lách cách trong phòng phát sóng trực tiếp.

Kaka ngẩn người nhìn chằm chằm vào màn hình.

Bài trí trong phòng tuy đơn giản nhưng rất sạch sẽ, chỉ riêng bàn để máy tính có chút lộn xộn, những con thú bông lớn cỡ bàn tay được xếp thành hàng ở trên bàn.

Ở đó còn có một chậu xương rồng xanh.

Bầu không khí trong phòng phát sóng vẫn ảm đạm như trước, nhưng Kaka cũng đã quen rồi. Hiện tại anh ăn không ngồi rồi, cũng lười đi tìm những chủ kênh người trái đất khác. Anh đại khái vẫn hy vọng Kiều Hân Hân có thể thông qua kỳ thực tập một cách thuận lợi. Suy cho cùng, anh muốn thấy nhiều việc liên quan tới trái đất hơn nữa.

Sau khi sửa xong bản thảo rồi gửi vào hòm thư của biên tập viên, công việc của ngày hôm nay coi như đã được hoàn thành triệt để. Kiều Hân Hân duỗi người đứng dậy, phát hiện chân mình có chút tê.

Đã 9 giờ 40 phút, cô cần chỉnh trang một chút để chuẩn bị ra ngoài.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!