Convert: Bến
Editor: Manh
Tranh Tử bước tới trước mặt Kiều Hân Hân, cô kinh ngạc hỏi: "Cậu định mua nhiều như vậy á?"
Sắc mặt Kiều Hân Hân hơi mang vẻ bất đắc dĩ, cô gật đầu một cái.
"Ách..." Tranh Tử nhìn những bộ quần áo bày đầy trên ghế sô pha, cô vốn tưởng Kiều Hân Hân là con nhà bình dân, hiện tại xem ra cô ấy thực sự có tiền.
Tuy lời nói cùng cử chỉ của cô chẳng giống một phú nhị đại chút nào... Nhưng thế giới to lớn này không thiếu cái lạ, có lẽ cô ấy chỉ đang khiêm tốn mà thôi.
Chu Vũ San cầm thẻ, lại nhìn về phía bạn thân của mình, người vẫn còn chưa hồi thần từ nãy tới giờ.
Khụ khụ...
Chu Vũ San hắng giọng một cái, cô quẹt thẻ, mỉm cười: "Mời quý khách điền mật mã ạ."
Kiều Hân Hân nhập mật mã rồi nhấn xác định. Máy quẹt thẻ nhanh chóng in ra một tờ giấy, cô thấy trên đó ghi đã thanh toán ba trăm hai mươi ngàn tệ.
Đây là lần đầu tiên cô tiêu một lúc nhiều tiền như vậy, khi ký tên còn hơi run tay.
Đặt bút xuống, cô đờ đẫn nhìn chỗ quần áo đang chất thành đống kia, có lẽ phải tìm một công ty dọn nhà để mang hết chỗ đồ này đi nhỉ?
Thẩm Mộng Ly đoạt lấy tờ hóa đơn, cô ta tỉ mỉ nhìn qua một lần
-- Ba trăm hai mươi ngàn tệ! Cô ta thực sự quẹt thẻ ba trăm hai mươi ngàn tệ! Cô cô cô... Cô ta lấy đâu ra tiền chứ?
Với gia thế ở sau lưng, ba trăm hai mươi ngàn tệ chẳng là gì vớiThẩm Mộng Ly cùng Chu Vũ San, bởi ngày nào họ cũng tiêu tận mất mấy trăm ngàn, nhưng trong mắt Thẩm Mộng Ly, đây là chuyện cực kỳ không thể tưởng tượng nổi.
Gò má cô ta hơi nóng lên, cô ta vốn đang nhiệt tình nhục nhã Kiều Hân Hân, muốn nhìn bộ dạng lúng túng của cô, kết quả... Kết quả, số tiền này của Kiều Hân Hân tựa như đang nện một cái thật đau trên khuôn mặt cô ta.
Thực sự quá ghê tởm... Có nhiều tiền như thế mà không đi mua đồ ở nơi khác, lại cố ý mua ở trong tiệm của bạn thân cô, lại còn mua ở ngay trước mặt cô nữa chứ!
7
Không được, cô ta nhất định phải điều tra xem tại sao Kiều Hân Hân lại đột nhiên phát tài như vậy. Vì sao người phụ nữ không có công việc này lại có nhiều tiền đến thế!?
Người của công ty vận chuyển tới rất mau, họ di dời toàn bộ quần áo lên xe. Kiều Hân Hân gọi điện thoại cho Lý Mục, nhờ anh đưa quần áo lên nhà, còn chính mình tiếp tục đi dạo phố cùng Tranh Tử.
Tuy cô không cần mua thêm gì nữa, nhưng nếu đã quyết định đi cùng Tranh Tử thì cô không thể về, Tranh Tử cũng muốn mua quần áo mà.
Thẩm Mộng Ly cùng Chu Vũ San chỉ có thể trơ mắt nhìn hai người rời đi, Chu Vũ San chống má, hé miệng nói: "Mình nói thật nhé, cô gái này không tồi chút nào."
Thẩm Mộng Ly bỗng trừng mắt về phía cô: "Cậu nói gì? Cô ta mà không tồi á? Cô ta keo kiệt chết đi được!"
"Khụ, tiêu một phát ba trăm hai mươi ngàn tệ, cô ta đâu có keo kiệt lắm."
"..."
Thẩm Mộng Ly tức giận rút di động ra, cô ta vừa quay số vừa đi về phía phòng thử quần áo: "Thật đúng là gặp quỷ mà! Cô ta lấy đâu ra nhiều tiền như vậy chứ? Không được, mình nhất định phải tra cho ra! Nhất định phải tra cho ra!"
"Có lẽ là nam thần của cậu cho đấy."
"A a a a a!!"
Dù biết Chu Vũ San đang nói đùa, nhưng khi nghe thấy lời cô nói, Thẩm Mộng Ly quả thực sắp phát điên.
"A lô, điều tra ngay cho tôi xem Kiều Hân Hân có tìm được thêm công việc nào không! Tôi muốn có câu trả lời trong mười phút nữa!"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!