Raw: Shuqge
Edit || Beta: Manh
Hôm qua, khi đi siêu thị, Kiều Hân Hân đã mua rất nhiều mỳ sợi nhỏ, chủ yếu là bởi sự tiện nghi mà món này mang lại. Cô rửa sạch tay, lấy đủ phần mỳ cho một bát, bỏ vào trong nồi nước vừa được đun sôi.
Không bao lâu sau, mỳ đã được nấu xong.
Cô đổ mỳ vào bát, thêm một túi nước tương rồi dùng đũa trộn vài lần.
Một phần mỳ trộn tương thơm ngào ngạt cứ như vậy ra lò.
Kiều Hân Hân bưng bát đặt trước mũi ngửi một cái, gương mặt tràn đầy vẻ thỏa mãn.
Trong lúc cô làm những chuyện này, màn hình vẫn luôn di chuyển theo tay của cô. Vậy nên, biểu cảm thỏa mãn cô lộ ra ở phút cuối cũng bị chụp phải.
[Đây là món gì thế?]
Trong phòng phát sóng trực tiếp của Kiều Hân Hân chỉ có một khán giả, anh vẫn luôn kiên nhẫn xem cô làm cơm. Cho tới khi cô xong việc, anh mới đặt câu hỏi.
Màn hình nằm ở phía bên phải của Kiều Hân Hân, nhìn dòng chữ màu trắng lướt qua, cô nhẹ giọng đáp: "Là mỳ sốt tương đấy."
Cô đặt bát mỳ đã làm xong trên bàn trong phòng bếp, tự cầm đũa đứng đó ăn.
Bình thường Kiều Hân Hân chỉ một thân một mình, chuyện ăn cơm đều rất tùy ý, hơn nữa sau khi ăn cơm xong, cô còn phải lên mạng tìm xem có công việc quý giá nào không, nếu không kiếm nổi chút tiền trợ cấp, ngay cả mỳ cũng sẽ không ăn được.
Ngẫm thấy mình vẫn còn đang phát sóng trực tiếp, khán giả còn đang xem, tốc độ ăn của Kiều Hân Hân chậm hơn rất nhiều so với bình thường.
Cô liếc nhìn khối vuông đang lơ lửng giữa không trung, trên màn hình im ắng, chỉ có thể thấy chính bản thân mình đang ăn cơm.
Khu bình luận hoàn toàn yên tĩnh, sau khi Kiều Hân Hân trả lời câu hỏi của vị khán giả duy nhất kia cũng không thấy người nọ nói thêm gì nữa.
Chẳng qua, số người xem trực tuyến vẫn là 1.
Bỗng nhiên, 1 biến thành 0.
Đôi đũa trong tay của Kiều Hân Hân cứng lại giữa không trung, cô nhìn chằm chằm vào số '0' kia thật lâu, không biết vì sao, cô cảm thấy rất mất mát.
1
Nghĩ một hồi cũng thấy phải, một chủ kênh sinh hoạt chỉ biết vùi đầu mà làm trong lúc nấu cơm, không trò chuyện với khán giả, lại càng không biết cách làm khán giả vui vẻ thì vô vị cỡ nào.
Khán giả duy nhất của cô cũng không còn nữa.
Kiều Hân Hân cúi đầu tiếp tục ăn mỳ, chỉ cảm thấy mùi vị có chút chua sót.
1
Kỳ thực, cô cũng không phải là người thích nói nhiều, nhưng có đôi khi, cô thực sự không biết phải tạo dựng một mối quan hệ thân mật với người khác như thế nào.
2
Mỗi khi nói chuyện với người lạ, cô đều phải kiên trì chịu đựng cảm giác lo lắng mãnh liệt, nhất là ở nơi đông người, tay chân cô sẽ cứng ngắc, đầu óc trống rỗng.
Dần dần, cô không còn muốn ra ngoài nữa.
Càng không ra ngoài, cô lại càng sợ đám đông... Đây đúng là một vòng tuần hoàn ác tình Orz[1].
[1] Orz: Là biểu tượng thể hiện sự tuyệt vọng, O là cái đầu, r là tay và lưng, z là phần chân.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!