Convert: Bến
Editor: Manh
Khi Kiều Hân Hân nhìn thấy lời này, cô còn tưởng bản thân hoa mắt, bởi lúc ấy có rất nhiều người khác khen cô. Để kiểm chứng, cô tiến vào phòng thay đồ, màn hình phòng phát sóng trực tiếp lập tức biến thành màu đen.
Ngồi trên chiếc ghế dựa mềm mại, ngón tay cô trượt trên màn hình, lục lọi những bình luận ở trước đó.
Chỉ tiếc là có quá nhiều người lên tiếng, rất khó để tìm lại bình luận kia.
Lúc này, cô đột nhiên nghĩ tới chức năng tìm kiếm. Cố định khu bình luận lại, cô gõ hai chữ "Kaka".
Hệ thống thông báo, hôm nay không có bình luận nào tới từ tài khoản này.
Cô hơi sửng sốt, lại thêm một chữ "Ka" nữa, cụm từ trở thành Kakaka.
Bình luận của Kakaka lập tức xuất hiện --
Khen thưởng 300 hạt đậu ánh sáng, cùng câu nói "Rất đẹp mắt" vô cùng ngắn gọn.
Thì ra cô thực sự không nhìn lầm, bình luận này là thực.
Trực giác của Kiều Hân Hân nói với cô rằng, đây nhất định là tài khoản phụ của Kaka.
Tài khoản chính của Kaka đã bị cấm hoạt động hai tháng, vậy nên... Bây giờ hắn đang dùng máy tính của người khác sao?
Đã năm phút trôi qua kể từ lúc hắn bình luận, Kiều Hân Hân không thấy hắn nói gì nữa. Hiện tại hắn vẫn còn đang xem phát sóng trực tiếp, hay đã đi làm chuyện của mình rồi nhỉ?
Kiều Hân Hân nở nụ cười, cô cầm một bộ quần áo khác, bắt đầu thay đồ.
Thử qua mấy bộ quần áo, Kiều Hân Hân thấy mình đều mặc hợp, khán giả vẫn bình luận liên tiếp, bảo cô mua sạch sành sanh.
Tuy nhiên, vì không tự tin với ánh mắt của mình nên cô phải gọi cho Tranh Tử.
Tranh Tử hỏi địa chỉ rồi bảo cô chờ một lát. Khoảng hơn mười phút sau, Tranh Tử đã có mặt. Cô nhìn những bộ đồ trên ghế sô pha, cầm ướm thử trên người Kiều Hân Hân.
Cô khen: "Da của cậu trắng nên mặc cái gì cũng đẹp!"
Đây là lời nói thật lòng.
Kiều Hân Hân rất thích bộ đồ đầu tiên mà cô thử, cũng định mua bộ mùa hè, nhưng những bộ còn lại...
"Tranh Tử, cậu giúp tôi chọn hai bộ nhé?"
Không có quần áo để mặc khi bản thân cần ra ngoài là một chuyện rất xấu hổ. Hơn nữa, hai ngày sau chính là lễ ký kết của Tô Linh Nhiên. Tuy việc này không quá liên quan tới cô, nhưng cô nhất định phải đi xem.
Dù khả năng cô được trò chuyện với Tô Linh Nhiên chỉ là một phần mười ngàn, cô cũng muốn để lại ấn tượng tốt cho đối phương.
Tranh Tử ngắm nghía quần áo ở bốn phía, cuối cùng chọn ra ba bộ đồ kín đáo cho Kiều Hân Hân, đẩy cô vào phòng thử quần áo.
Trong thời gian Kiều Hân Hân thử đồ, chính bản thân cô đi một vòng quanh tiệm.
Đây là cửa hàng của một thương hiệu nổi danh trong nước, có bán cả quần áo, giày cùng đồ trang sức, nên cô lại chọn vài đôi giày cho Kiều Hân Hân.
Khi Kiều Hân Hân đi ra, cô hỏi nhân viên bán hàng về kích cỡ rồi để họ đi lấy giày.
Trang phục đẹp đương nhiên phải đi kèm một đôi giày tốt. Tục ngữ nói người đẹp vì lụa, sau khi thay quần áo xong, trông Kiều Hân Hân quả nhiên khác hẳn lúc trước.
Tranh Tử đứng ở bên cạnh cô, hai tay khoác tay cô, cười tủm tỉm nhìn Kiều Hân Hân: "Đến hôm Tô Linh Nhiên ký kết, chỉ cần đi làm tóc nữa là hoàn hảo!"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!