Chương 41: Hạng Nhất Trên Bảng Nhân Khí Của Chủ Kênh Mới!

Convert: Bến

Editor: Manh

Khi hai chữ lớn "Hết phim" xuất hiện ở trên màn hình, tất cả khán giả đều biết lần phát sóng trực tiếp tử vong này đã hoàn toàn kết thúc.

2 tiếng 45 phút, một hồi hành trình phim hoàn chỉnh biết bao.

Sau khi phát sóng trực tiếp kết thúc, màn hình biến thành màu đen.

Rất nhiều người đều khó lòng tỉnh lại khi còn đang chìm đắm trong kết cục của chuyện xưa, có lẽ chẳng ai ngờ hành động cuối cùng của nhân vật nữ chính lại oanh liệt đến thế.

Kiều Hân Hân nằm trên giường trong phòng ngủ, lồng ngực phập phồng, ra khỏi bộ phim, cô cảm thấy sức lực toàn thân như bị rút sạch.

Bên cạnh bàn là một phần ăn khuya nóng hổi.

Lý Mục đã xào một bát mỳ cho cô.

Anh đưa ly trong tay tới trước mặt Kiều Hân Hân, mỉm cười nói: "Vất vả rồi."

Kiều Hân Hân ngồi dậy, cô nhận lấy ly thủy tinh, uống nước "Ừng ực", lòng bàn tay vẫn đổ mồ hôi cho tới tận bây giờ.

Một khắc châm lửa túi thuốc nổ kia, cô cảm thấy thân thể như bị xé vụn, dù không cảm nhận được sự đau đớn, nhưng lại nhìn thấy thân thể chia năm xẻ bảy trong ánh lửa.

Cảm giác sợ hãi rất chân thật.

"Kết thúc rồi sao?"

Hai tay cô cầm ly thủy tinh, vẻ mặt hoảng hốt.

Vào phút cuối, cô nhìn về phía đảo Đầu Lâu, nhìn con khỉ đột khổng lồ màu đen kia. Cô biết, sau này mình sẽ không bao giờ gặp được nó nữa.

Trong lòng có chút khó chịu.

Trước khi đi, cô còn nói mình sẽ trở về với Tiểu A Minh, kết quả...

"Phải tiếp tục phát sóng trực tiếp, cô chuẩn bị xong chưa?" Lý Mục nhắc nhở.

Sau mỗi lần phát sóng trực tiếp tử vong kết thúc, chủ kênh sẽ có thời gian nghỉ ngơi ngắn, sau đó màn ảnh sẽ trực tiếp quay lại.

Kiều Hân Hân gật đầu.

Một giây sau, cô xuất hiện trên màn hình của phòng phát sóng trực tiếp.

[Chủ kênh xuất hiện rồi!!]

[Tung hoa ~~~]

[Hu hu hu hu hu xem trực tiếp mà phát khóc, nếu chủ kênh không xuất hiện tôi liền hoài nghi thế giới này.]

[Nhập vai quá sâu... Phải làm sao bây giờ...]

[Chị Kiều có khỏe không? Có bị thương không?]

Lý Mục đã ra ngoài, trong phòng chỉ còn một mình Kiều Hân Hân. Cô ngồi trên ghế, cầm đũa bắt đầu ăn mỳ.

Tốc độ ăn của cô rất chậm, có lẽ vì còn giữ chuyện ở trong lòng nên lúc nói chuyện, giọng điệu có chút mệt mỏi.

"Tôi không có vấn đề gì."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!