Chương 32: Đảo Đầu Lâu (13)

Convert: Bến

Editor: Mãn Mãn

A Tát thích ăn cá nướng, nhưng lúc này cậu lại cảm thấy thịt cá mà mình đang nhai trong miệng tựa như sáp nến, khó có thể nuốt trôi.

Tiểu A Minh lớn lên rất nhanh, nó hoàn toàn không có vấn đề gì khi chở Kiều Hân Hân chạy khắp nơi.

Kỹ năng bắt cá của King Kong càng ngày càng thuần thục, bởi vì khủng long nhỏ ăn rất nhiều, một ngày phải ăn hai bữa.

A Tát đã ra ngoài rất lâu, đây là thời điểm cậu phải trở về nhà.

Trải qua bàn bạc, bọn họ liền quyết định đi tới phía bên kia dòng suối, bởi vì nơi này chỉ cách nhà của A Tát một bức tường.

Bé trai đè nén bi thương ở trong lòng, cậu vùi đầu ăn cá, ăn tới mức đầm đìa mồ hôi.

Kiều Hân Hân ngồi ở phía đối diện cậu, cô biết sau khi ăn xong bữa cơm này, King Kong sẽ phải đặt cậu lên bức tường thành cao lớn kia. Cô không biết phải nói gì, khi chia tay, dường như chẳng có lời nào là thích hợp.

"Chị Tiểu Kiều, chị... Không đi cùng em sao?"

Cánh rừng này tràn ngập những sinh vật nguyên thủy, thân là loài người, nếu luôn muốn ở chung một chỗ với chúng, như vậy sẽ tốt ư?

Kiều Hân Hân lắc đầu, kỳ thực, A Tát có thể về nhà là chuyện tốt, dù sao phía bên kia bức tường mới là nơi khiến cho cậu có thể trưởng thành một cách an toàn. Mà Kiều Hân Hân lại không giống như vậy, cô không biết lần phát sóng trực tiếp này sẽ kết thúc ở đoạn nào, trên tay không có bất kỳ kịch bản nào, đối với tình tiết sắp phát sinh ở phía sau, cô hoàn toàn không biết gì cả.

Cô cảm thấy, dường như cô có thể gameover bất cứ lúc nào, bất cứ nơi đâu.

"A..."

A Tát gắng sức chịu đựng cảm giác muốn khóc, cậu ăn sạch thịt cá trong tay, đứng dậy nhìn về phía bên kia tường thành.

Ở nơi đó, có người cùng tộc của cậu.

Còn có cha và mẹ.

Bọn họ là dân bản xứ sinh sống ở trên đảo Đầu Lâu, làm hàng xóm cùng lũ quái thú này cả ngày lẫn đêm. Từ nhỏ mẹ liền nói cho cậu biết, ngàn lần vạn lần đừng ngã xuống từ trên tường thành, bằng không nhất định sẽ mất mạng.

Tổ tiên lưu lại quy củ, để bảo vệ sự bình yên cho bộ tộc, mỗi tháng đều phải hiến tế một người sống, nhà nào cũng không may mắn tránh khỏi. Trong lòng A Tát khó chịu là vì... Cậu không nỡ bỏ lại Tiểu A Minh, King Kong cùng Kiều Hân Hân.

Trong tộc có nhiều quy củ, ở nơi rừng rậm nguyên thủy này, cuối cùng cậu cũng hiểu cái gì gọi là tự do tự tại. Nếu có thể, cậu thật sự muốn tiếp tục ở lại đây!

Nhưng cậu không thể tùy hứng...

Trên vai cậu cũng có sứ mệnh của chính mình.

King Kong thả A Tát lên vai mình, trước khi đi cậu dùng sức ôm chặt Tiểu A Minh, cọ nước mũi lên cổ nó.

Kiều Hân Hân lấy sôcôla ra, đặt vào tay A Tát. Trước lần phát sóng trực tiếp này, cô đã chuẩn bị mấy thanh sôcôla, tuy rằng độ đói khát bị chỉnh cực kỳ thấp, nhưng nhỡ có lúc cần thì sao?

Chẳng qua hiện tại có King Kong ở đây, cô cũng không cần dùng, để lại cho chính mình một thanh, đưa toàn bộ cho A Tát.

A Tát nắm chặt thanh sôcôla trong tay, cậu nói khẽ: "Cảm ơn chị..."

"Ừ, em về đi thôi."

King Kong phải đưa A Tát lên tường thành, đầu tiên, nó cần xuyên qua rừng rậm đầy gai kia. Kiều Hân Hân cưỡi trên lưng khủng long nhỏ, cô để A Minh theo sau King Kong.

Dọc đường, hầu như không gặp bất cứ con khủng long nào, bởi vì trong thế giới động vật, bản năng của bọn chúng là tránh né kẻ mạnh, mọi người đều rất an toàn ở nơi có King Kong.

Bình thường Tiểu A Minh thích kề cận với King Kong nhất, tuy nó là khủng long, nhưng thật giống như đang coi King Kong là cha mình.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!