Chương 43: (Vô Đề)

Bạch Phi. Đối phương gọi tên anh một cách chính xác:

"Có thể mời hai cậu cùng đến tham quan mấy tinh hệ phía sau chúng tôi không?"

"Tham quan? Anh có cái nhã hứng này, chi bằng đưa chúng tôi về đi." Đối phương đã biết tên anh, vậy chắc chắn cũng biết bọn họ đến từ tinh hệ thứ nhất.

"Bây giờ ai cũng biết pháo đài giữa các tinh hệ đã bị phong tỏa, cậu ở đây cũng đã lâu, hiếm khi đến nơi xa xôi như vậy. Đợi sau này cậu về tinh hệ thứ nhất, sẽ không còn cơ hội nào để ngắm kỹ ngoại tinh hệ đâu."

Người vừa tới thở dài.

"Có lẽ đợi đến khi cậu quay về, ngoại tinh hệ cũng không còn tồn tại nữa."

Ai cũng biết cho dù sáu đến mười tinh hệ liên kết lại, đối đầu với đế quốc, cũng chẳng khác nào trứng chọi đá.

Nhưng ngoại tinh hệ không tồn tại là có ý gì?

Bạch Phi nhìn Diệp Hoài, Diệp Hoài gật đầu với anh.

Hai người nửa tháng nay sớm tối bên nhau, trước kia lúc còn là lá cây, cậu cũng hiểu được ý anh muốn nói là gì.

Bây giờ hai người thỉnh thoảng chỉ cần một ánh mắt, đã có thể hiểu ý nhau.

Vậy thì đi xem thử đi.

Phi thuyền liên tiếp nhảy hai điểm dịch chuyển, trước tiên đến tinh hệ thứ chín.

Đến tinh hệ thứ chín, Bạch Phi có thể thấy ô nhiễm màu đen lan tràn trong tinh hệ, các hành tinh như đã chết, phần lớn là những chấm đen khảm trên vũ trụ.

Ở trên này… Bạch Phi có chút kinh ngạc nhìn trước mắt, anh biết ô nhiễm rất nghiêm trọng, nhưng không ngờ lại nghiêm trọng đến vậy.

"Ở trên này không còn ai nữa, cơ bản có thể di chuyển đến tinh hệ thứ tám thứ bảy, đều đã di chuyển hết rồi, những người không di chuyển được…"

Những người không di chuyển được, không cần nói cũng biết sẽ như thế nào.

"Chúng ta không thể ở đây quá lâu, chủ yếu là dẫn cậu đến rìa xem tinh hệ thứ mười." Giang Húc nói.

Dừng lại ở rìa tinh hệ thứ mười, toàn bộ tinh hệ thứ mười như rơi vào một vùng hỗn loạn, các hành tinh đang dung hợp với nhau, đừng nói là sinh tồn, chỉ cần bước thêm một bước, e là sẽ bị xé nát.

Ô nhiễm khiến tinh hệ thứ mười sụp đổ, quan trọng hơn là một nguồn ô nhiễm lớn bằng một tinh hệ đang tràn ra ngoài, chẳng bao lâu nữa sẽ nhanh chóng nuốt chửng tinh hệ thứ chín, rồi tiếp tục, từng cái một, nuốt chửng toàn bộ.

"Đế quốc có biết không?"

Bạch Phi hỏi.

Giang Húc:

"Chẳng phải tất cả những chuyện này đều do hành vi của đế quốc ba trăm năm trước gây ra sao? Bọn họ căn bản không coi người dân ngoại tinh hệ chúng tôi là người."

Rìa tinh hệ thứ chín cũng không thể ở lâu, rất nhanh bọn họ quay về, đến tinh hệ thứ tám.

Phi thuyền từ từ du ngoạn trong tinh hệ thứ tám, Bạch Phi thấy tinh hệ thứ tám cũng có một số hành tinh chuyển sang màu đen, đây chính là nguyên nhân dẫn đến dân số tăng vọt trên các hành tinh còn khỏe mạnh khác.

Nhưng theo số lượng hành tinh bị ô nhiễm ngày càng nhiều, cuối cùng sẽ có người không thể di dời, chỉ có thể cùng hành tinh diệt vong.

Nhìn thấy môi trường sống dần dần trở nên tồi tệ, trước sức mạnh to lớn của tự nhiên, cảm giác bất lực của con người nhỏ bé sẽ tự nhiên sinh ra.

Cảm giác chờ đợi sự diệt vong của cả tập thể từng chút một, không dễ chịu, nhưng Bạch Phi quá hiểu.

Anh cũng từ thời đại như vậy mà đến, không ngờ ở thời đại liên sao khoa học kỹ thuật phát triển như vậy, vẫn còn vô số hành tinh và con người trên hành tinh tuyệt vọng như Lam Tinh trước kia.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!