Chương 4: Tranh Giành Để Trở Thành Kẻ Phản Bội Đầu Tiên

Bạch Phỉ đang tìm kiếm một nơi thích hợp để dừng chân đêm nay.

Mọi cái cây ở đây đều cao hơn hắn, ngay cả khi nó từng chỉ dài bằng một ngón tay khi ở Lam tinh cầu.

Nhưng mà Bạch Phỉ biết tất cả đều là bởi vì ô nhiễm giữa tinh tế.

Bởi vì Lam Tinh cầu cũng từng trải qua tình trạng ô nhiễm có quy mô lớn như vậy vào những ngày tận thế.

Hàng ngàn loài thực vật và động vật bị dị biến chỉ sau một đêm, khiến con người trở tay không kịp.

Hắn đã gặp qua những khu vực rộng lớn có thực vật bị ô nhiễm trong vực sâu, rất giống với nơi này, nhưng Bạch Phỉ ở chỗ này hơn nửa ngày, hắn có thể cảm nhận được sự khác biệt rất lớn.

Những thực vật cao lớn bị hắc khí quấn quanh dường như đang rất thống khổ.

Đúng vậy, Bạch Phỉ cảm nhận được một loại cảm xúc gọi là thống khổ.

Những loại thực vật thống khổ này bị ô nhiễm giày vò, không giống những thực vật dị hóa trong vực sâu, chỉ biết chém giết và chiếm đoạt.

Cuối cùng Bạch Phỉ tìm được một mảnh hoa Lăng Tiêu (1), hoa Lăng Tiêu quấn vào giữa hai cây nấm cao lớn, tạo thành một tấm lưới khổng lồ.

(1) Cây Lăng Tiêu hay được gọi là Cây Lan Tiêu.

Tên khoa học là Campsis grandiflora.

Theo Đông y, hoa Lăng tiêu có vị chua, tính lạnh, nhập kinh can, có công năng làm mát huyết, khử ứ, chủ trị huyết trệ, kinh bế, huyết nhiệt phong ngứa, chứng trừng hà (nổi u cục di động trong bụng), mũi sùi đỏ.

Rễ và thân cành có tác dụng mát huyết, làm tan máu ứ, tiêu sưng phù, chữa phế ung

Kích thước của hoa coi như bình thường, chẳng qua màu sắc của hoa giống như bị nhúng mực.

Cành cây cũng ngăm đen, nhìn rất mỏng, nhưng lại có cảm giác cứng như thép.

Rất tốt, thích hợp để làm một cái võng!

Trong lòng Bạch Phỉ hiện lên cảnh tượng vui vẻ, đêm nay hắn đã tìm được giường cho mình.

Khi Bạch Phỉ đi về phía hoa Lăng Tiêu, làn đạn lại xao động lên:

[Mau trở lại đi!! trùm vườn bách thảo cho ngươi một vé vào miễn phí không có nghĩa là ngươi có thể làm bất cứ điều gì mà ngươi muốn! ]

[Đúng vậy!

Bảo trì an toàn cho bản thân không tốt sao? Nhìn Tiêu An bên cạnh mang theo Tiểu Duy đang ở một nơi trống trải, nước sông không phạm nước giếng (2)]

(2) nghĩa là mình và đối phương đều không ai đắc tội với ai, ai ai cũng làm đúng phận sự và không chen vào việc của người khác.

[Cục cưng ngươi có biết không!

Nơi này cũng là một điểm rơi đó! NGUY HIỂM! NGUY HIỂM!! ]

[ Buổi sáng hoa Lăng Tiêu mới vừa ném số 8 về thang máy vũ trụ: đã sống lại.

]

[Ta còn nhớ rõ khoảnh khắc số 8 gào khóc và ấn nút cầu cứu.

]

Hoa Lăng Tiêu thấy có người đi tới, toàn bộ lá trên dây leo dựng thẳng lên, giống như từng mảnh dao đứng thẳng, lại giống như một con mèo rơi vào trạng thái phòng ngự và bùng nổ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!