Chương 39: (Vô Đề)

Con rết lớn đuổi theo sau xe phát ra tiếng động rất lớn, nhà cửa hai bên bị hàng trăm cái chân giẫm lên, cát bụi bay đầy trời, có nhà bị giẫm trực tiếp lên, phát ra tiếng vang dữ dội

Hơn nữa, có quá nhiều chân, luôn có một hai chân bị mắc kẹt trong nhà, cho nên tốc độ đuổi theo cũng không nhanh lắm.

Lúc sau Bạch Phỉ còn cố ý giảm tốc độ, hắn muốn duy trì một khoảng cách nhất định với con rết, tiếp tục dụ nó đi về phía trước.

Nếu chạy quá nhanh, con rết đuổi không kịp, cuối cùng khó tránh khỏi việc nó không đuổi theo bọn họ nữa.

Con đường đang đi chính là con đường mà bọn họ bị đàn kiến đuổi theo ngày hôm qua, Bạch Phỉ nhớ lại ngày hôm qua, dụ con rết lớn chạy về phía tổ kiến.

Tới gần tổ kiến, tiếng con rết vang lên làm kinh động đến đàn kiến trên quảng trường.

Bạch Phỉ chạy đến bên cạnh quảng trường, quẹo vào con đường nhỏ gần đó, cuối cùng dừng lại ở khu đất cao đối diện quảng trường.

Không ngoài dự đoán, con rết đã bị miếng mồi nhiều hơn thu hút, không còn nhớ đuổi theo bọn họ, nửa người đã tiến lên thăm dò trong quảng trường.

Trong quảng trường, đàn kiến tập trung dày đặc, có một đàn kiến đang nâng kiến chúa ở dưới pho tượng lên, cách xa con rết, nhiều con kiến thợ tập trung ở phía trước.

"Tuyệt, chúng ta chỉ cần ở đây ngư ông đắc lợi (1) là được rồi." Tang Mạt nhìn cuộc đại chiến hết sức căng thẳng trước mặt, tán thưởng nói.

(1): Là một thành ngữ Trung Quốc, ẩn dụ cho việc hai bên tranh chấp và bên thứ ba được lợi.

Hạ Nhiên Chi dơ ngón cái lên:

"Không hổ là đội trưởng, chúng ta dự đoán xem bên nào sẽ thắng? Là rết hay là kiến?"

Hàn Kỳ Đạm:

"Tôi chọn rết, dù sao cũng có hơn trăm cái chân như thép, một chân là có thể đâm xuyên qua một con kiến rồi."

Hạ Nhiên Chi:

"Tôi đây chọn kiến, tay không khó địch trăm quyền, kiến nhiều như vậy, rết lại chỉ có một."

Trên quảng trường, kiến thợ xông lên đụng trúng chân và râu của con rết, bị chân con rết chém, cho dù thấy đàn kiến tiên phong bị chém, đàn kiến phía sau vẫn từng đợt từng đợt xông về phía trước, không hề hoảng sợ.

Rất nhanh, những con kiến đã bò lên toàn thân con rết.

Đàn kiến bò lên người con rết, phun ra nọc độc kiến (2), từ xa, Bạch Phỉ cũng có thể nhìn thấy được khí nóng tỏa ra vì giáp đen của con rết bị ăn mòn.

(2) Nọc độc của kiến có chứa axit và alkaloid, gây ra các phản ứng độc hại. Alkaloid piperidine và một số protein hàm lượng thấp có thể gây ra phản ứng tại chỗ (mụn mủ) và phản ứng toàn thân (sốc phản vệ). Có nhiều loại kiến có độc lắm, như kiến ba khoang nè, nên mọi người cẩn thận nhen.

Cảnh này khiến cho con rết càng nóng nảy, trực tiếp cuộn toàn bộ thân thể vào quảng trường.

Lúc này bọn họ mới thấy toàn bộ diện mạo của bon rết, toàn bộ cơ thể con rết có thể quấn quanh một vòng trong quảng trường, hình thể thật sự rất lớn.

Con rết lắc cái đuôi, quẹt sạch đàn kiến xung quanh, quét luôn đám kiến trên người xuống.

Mới đầu có thể nhìn ra được, nửa thân sau con rết không linh hoạt lắm, nhưng bây giờ toàn bộ cơ thể bắt đầu tấn công đàn kiến.

Chân trước dài nhất, xâu một con kiến lên, trực tiếp nhét vào trong miệng.

"Hay thật, chúng ta dẫn nó tới ăn một bữa thịnh soạn." Hạ Nhiên Chi nghe được tiếng động từ xa truyền tới, không khỏi cảm thán

"Nhìn cảnh này, tôi cũng thấy đói bụng."

Hàn Kỳ Đạm thán phục:

"Cậu xem cảnh này mà cũng có thể đói được sao?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!