Xe tiếp tục chạy về phía trước, nhưng Bạch Phỉ lái xe cực kỳ chậm.
Bởi vì bọn họ thấy ở phía trước có con kiến cao nửa người từ trong nhà đi ra, trong miệng ngậm một cái gì đó mới lấy được từ trong nhà, chạy về một hướng.
Bạch Phỉ:
"chắc là chạy về phía tổ kiến, chúng ta đi theo sau nhìn thử."
Trong xe không ai phản đối, nếu là tổ kiến thật, có thể nó nằm ở trung tâm.
Xe đi theo sau con kiến này, vẫn luôn duy trì khoảng cách chục mét, không kinh động con kiến phía trước.
Chạy liên tục đến khi tới một quảng trường bị phong tỏa, vào người trong xe nhìn vào quảng trường.
Trong quảng trường rộng tầm trăm mét, đàn kiến tụ tập dày đặc, những con kiến đi ra ngoài kiếm thức ăn rõ ràng là những con kiến thợ.
Sau khi đàn kiến trở về liền đi tới trước pho tượng bị vỡ nằm giữa quảng trường, trước pho tượng là một con kiến chúa khổng lồ với cái bụng rất lớn.
Bạch Phỉ và những người khác cách quảng trường một khoảng rất xa, vẫn có thể nhìn thấy rõ ràng, bụng kiến chúa đang nhúc nhích.
"Vl, tôi mắc chứng sợ đám đông, thật nhiều kiến." Hạ Nhiên Chi ngồi ở phía trước, thấy rất rõ ràng
"Thấy bụng kiến chúa tôi liền muốn nôn."
Biểu cảm của Tang Mạt có chút không tốt:
"Thế này cũng quá nhiều rồi, phải làm sao đây?"
Bạch Phỉ chậm rãi mở miệng:
"Mọi người cảm thấy đây là khu vực trung tâm hả? Sao tôi có cảm giác đi lệch hướng khi theo bọn kiến thợ này?"
"Đúng là lệch, đáng lẽ chúng ta nên ở gần rìa." Lê Văn ở hàng phía sau nói.
"Nhưng máy cảm ứng ô nhiễm hiển thị nơi này có nồng độ ô nhiễm rất cao." Hạ Nhiên Chi giơ máy cảm ứng đã hiển thị hàng loạt ô vuông sáng đỏ cho mọi người xem.
Hàn Kỳ Đạm:
"Vớ vẩn, nơi này nồng độ ô nhiễm còn không cao thì thật xin lỗi với cái đám kiến kia."
"Chúng ta trước tiên cứ giữ nguyên kế hoạch, đi đến khu trung tâm nhìn trước. Nếu trung tâm ở chỗ khác, chúng ta đánh ở trung tâm trước rồi về lại đây, nếu chỗ khác cũng không thấy, thì đây chính là trung tâm mà chúng ta cần tìm, đến lúc đó quay lại nghĩ cách xử lý cũng chưa muộn." Bạch Phỉ nhanh chóng quyết định.
Mọi người đều đồng ý, dù sao cũng có xe, quay lại chỗ cũ cũng không sợ.
Ngay khi Bạch Phỉ chậm rãi quay đầu xe, bên cạnh xe vang lên một tiếng rầm.
Là một con châu chấu lớn nhảy tới cạnh xe, phát ra tiếng động dữ dội.
Thanh âm này lớn đến mức, đàn kiến trong quảng trường đều quay lại nhìn về phía chiếc xe.
"Mẹ kiếp, chúng nó phát hiện ra chúng ta rồi."
"Chúng nó đang chạy tới."
Bạch Phỉ thấy tình huống này, nhanh chóng quay xe lại, nói thẳng: Ngồi bám chắc vào.
Bọn họ nhanh chóng quay đầu xe lại chạy về hướng ban đầu đã đi.
Ba người phía sau quay đầu lại nhìn, đàn kiến chạy ra khắp quảng trường, một vài con lao tới chỗ con châu chấu, còn lại chạy dọc theo các con đường và tòa nhà, lao về phía bọn họ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!