(1) Cuồng nhan ѕắc, ѕắc đẹp, kiểu người coi trọng cái đẹp, ᴠì ᴠẻ đẹp của đối phương nhưng mà đem lòng уêu.
Ngày hôm sau, Bạch Phỉ đến cảng Li Thăng vào sáng sớm.
Mãi đến tối hôm qua hắn mới biết được, cái gọi là vườn bách thảo hóa ra lại là một tinh cầu.
Sáng sớm, bến cảng rất nhộn nhịp, các phi thuyền bay qua lại đáp xuống khắp nơi, tưởng chừng như hỗn loạn nhưng thực chất lại bay rất trật tự.
Đứng ở chỗ này, Bạch Phỉ có một loại cảm giác không chân thật.
Phi thuyền aaaa! Ngoài không gian aaaa!
Đây là sự tồn tại mà con người ở thời đại của hắn nghĩ cũng không dám nghĩ tới, bọn họ dùng hết tài nguyên mới có thể chế tạo ra được một chiếc phi thuyền cho nhân loại chạy trốn.
Nhưng ở đây, việc du hành giữa các tinh cầu phổ biến như việc ăn uống bình thường.
Nhiều người thậm chí còn sống trên các hành tinh xa lạ và làm việc tại Gal.
Bạch Phỉ hưng phấn nhìn nhìn cảnh tượng phồn vinh này, cho đến khi nhìn thấy phi thuyền của mình sắp cập cảng.
Đoàn người bọn họ lên tàu phi thuyền.
Mỗi người vào vườn bách thảo đều có một vị trí khác nhau, được sắp xếp theo thứ tự số rút thăm ngày hôm qua.
Bạch Phỉ nhìn số 1 của hắn, lại một lần nữa lâm vào trầm mặc.
Điều này có nghĩa hắn sẽ là người đầu tiên tiến vào bên trong vườn, hắn sẽ không thể tham khảo kinh nghiệm của bất kỳ ai.
Phi thuyền cất cánh, Bạch Phỉ nhìn ra phía ngoài cửa sổ, bọn họ đang tiến vào vũ trụ bao la rộng lớn.
Những người khác đều đang nhắm mắt nghỉ ngơi, chỉ có Bạch Phỉ là cảm thấy mới lạ khi nhìn phi thuyền đi ngang qua các tinh cầu.
Trước khi vào phi thuyền, bọn họ đã được đưa vào kênh livestream cá nhân, người xem lúc này tiến vào phòng livestream của Bạch Phỉ:
[ Người khác đều đang ngủ, chỉ có anh trai này cực kỳ giống tôi khi lần đầu tiên lên phi thuyền.]
[ Mặt nghiêng bên này thật sự là quá đẹp, bộ dáng của bé cưng khi nhìn bầu trời đầy sao thật đẹp!]
Sau khi bay được nửa tiếng, phi thuyền dừng lại ở một tinh cầu nhỏ.
Đài phát thanh trên phi thuyền vang lên:
"Xin mời số 1 đến vị trí thả xuống."
Bạch Phỉ đứng dậy, đi vào trong ô vuông sáng chói ở trung tâm phi thuyền, mới vừa đứng yên thì trong nháy mắt có một tầng gì đó giống như thủy tinh trong suốt, đem Bạch Phỉ khóa lại ở trong, tiếp theo là một luồng ánh sáng bao bọc hắn.
Bạch Phỉ cảm thấy bản mình rơi xuống đất với một tốc độ rất nhanh, nhưng đồng thời hai chân cũng đứng vững trên mặt đất.
Đây là lần đầu tiên đi thang máy vũ trụ, cảm giác căng thẳng là không thể tránh khỏi, nhưng Bạch Phỉ nhanh chóng bình tĩnh lại, thậm chí hắn còn có thể nhìn thấy bên ngoài thông qua kết giới trong suốt trước mặt.
Màu đen dày đặc quanh quẩn phía trên tinh cầu này, nếu nhìn kỹ bạn có thể nhìn thấy, thỉnh thoảng sẽ có một chút màu xanh lục cuồn cuộn(2) bên dưới.
(2) từ gợi tả dáng chuyển động như cuộn lớp này tiếp theo lớp khác, dồn dập và mạnh mẽ
Càng đến gần, bạn càng có thể nhìn thấy rõ ràng hơn.
Ngay phía dưới Bạch Phỉ là một mảnh rừng hoa hồng, Bạch Phỉ có thể nhìn thấy rõ ràng vô số bông hoa diễm lệ màu đỏ như máu cách đó hàng chục mét.
Nhìn thấy một màn này, Bạch Phỉ mỉm cười.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!