Sáng sớm hôm sau khi thức dậy, Bạch Phỉ nhìn thấy Hạ Nhiên Chi nằm trên giường cách mình rất xa liền hỏi:
"Sao anh lại ngủ ở đó?"
Hạ Nhiên Chi đội một cái đầu gà, âm thầm nghiến răng:
"Vậy cậu phải hỏi thực vật tốt mà cậu nuôi một chút."
Diệp Tử yên tĩnh nằm trên cổ tay Bạch Phỉ, phát hiện Bạch Phỉ đang nhìn nó, run rẩy lá, lập tức tinh thần phấn chấn hẳn lên.
Thật sự không thể tưởng tượng được một thực vật nhỏ như vậy sẽ vươn ra dây leo lớn hơn mình rất nhiều lần, xem ra biến dị bởi ô nhiễm ở tinh tế ngay cả DNA cũng có thể thay đổi.
Bạch Phỉ cho rằng Hạ Nhiên Chi chỉ đơn thuần sợ Diệp Tử, ngược lại thay Diệp Tử nói lời hay:
"Đừng nhìn bộ dáng ngày hôm qua của nó, nó bình thường rất đáng yêu."
Đáng yêu?
Hạ Nhiên Chi cảm thấy Bạch Phỉ có hiểu lầm đối với từ đáng yêu, cho dù tối hôm qua hai chiếc lá nhỏ đứng trên giường đối mặt với anh cũng không hề đáng yêu.
Anh nhìn thấy thân hình nho nhỏ kia cực kỳ khinh bỉ và bất mãn, Hạ Nhiên Chi có một khắc hoài nghi rằng mình có thật sự bị thực vật chán ghét hay không.
Bạch Phỉ ra khỏi khoang thuyền, đứng ở trên boong tàu, xa xa đã có thể nhìn thấy bóng dáng đất liền.
Vùng biển từ khu sa mạc đến giữa khu rừng rậm không tính là lớn, nếu như người chơi trực tiếp tiến vào từ khu vực biển, có lẽ sẽ không đến khu rừng rậm nhanh như vậy, vùng biển sâu so với nơi này còn nguy hiểm hơn.
"Đến khu vực rừng rậm, cậu định làm gì?"
Hạ Nhiên Chi đi tới, đứng ở phía sau Bạch Phỉ hỏi
"Tiếp tục đi trợ giúp các hệ chữa trị khác hay sao?"
"Trợ giúp là chắc chắn rồi, trong thời gian còn hiệu nghiệm có thể giúp được thì giúp, hiện tại đã qua một ngày một đêm, nên bị đào thải sớm đã bị đào thải, lưu lại chắc cũng giống như anh."
Bạch Phỉ quay đầu nhìn về phía Hạ Nhiên Chi nói.
Hạ Nhiên Chi gật gật đầu:
"Xuống thuyền tôi sẽ không đi cùng cậu."
Bạch Phỉ có chút kinh ngạc, nhưng cũng không nói gì, hắn cũng quen hành động một mình.
"Cậu cũng không tò mò tại sao tôi không đi cùng cậu sao?" Hạ Nhiên hỏi.
Tại sao?
"Cậu trả lời cũng lấy lệ quá rồi đấy!!" Hạ Nhiên Chi giả bộ lên án:
"Tôi suy nghĩ cả đêm, cảm thấy đề nghị hôm qua của cậu rất tốt, rất táo bạo, đáng để thử một lần."
Hôm qua hắn có đề nghị gì?
Bạch Phỉ đột nhiên nghĩ đến, thì ra là tướng kế tự kế kia.
"Cho nên tôi quyết định ở cùng một chỗ với bọn họ, nếu may mắn sống sót đến cuối cùng, tôi sẽ làm người cung cấp thông tin cho cậu."
Hạ Nhiên Chi nháy mắt với Bạch Phỉ:
"Cho nên chúng ta tổ đội, thấy thế nào?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!