- Thiếu Hùng chưa tới mười lăm tuổi, ba năm sau, Vân Dương Tông sẽ nhận người lần nữa, Thiếu Hùng nhất định không có vấn đề, thiên phú này cũng không kém gì Vô Song, hảo hảo bồi dưỡng, trẻ tuổi Lục gia ta hiện tại sẽ vượt qua những nhà khác.
Lục Đông cười nói, một gia tộc trừ dựa vào cường giả ra, huyết mạch mới mạnh mẽ cũng là căn cơ của gia tộc, đây là gốc rễ của một gia tộc.
- Lão đại, ngươi xem lần này hai người cuối cùng sẽ là ai đi tranh đoạt với Vương gia, Dương gia đây?
Lục Tây nói.
- Cái này, bây giờ còn khó mà nói, Thiếu Hổ đã sớm đạt tới cấp độ Vũ Sĩ, Hải Minh cũng thế, vốn nên là hai người này, nhưng mà hiện tại Lục Vân đã làm cho chúng ta kinh hỉ, tăng thêm Thiếu Du, có thể nói trong thế hệ trẻ Lục gia chúng ta cũng được tính là thiên tài đông đúc.
Lục Đông cười nói.
- Đại ca, Lục Thiếu Du chưa tính là người Lục gia a?
Thần sắc Triệu Tuệ trầm xuống phản bác.
- Thiếu Du tốt xấu gì cũng có huyết mạch Lục gia chúng ta, nghe nói một người trong lúc bất tri bất giác đạt tới cấp độ Vũ Sĩ, loại thiên phú này cũng là hãn hữu, tam tẩu nên cân nhắc cho Lục gia, cũng không cần quá mức so đo.
Lục Tây lúc này nhàn nhạt nói ra, dường như quá không chào đón Triệu Tuệ, lời thẳng dạ thẳng, cũng không quanh co lòng vòng.
- Tốt, chuyện này nói sau, mau nhìn Thiếu Hùng kiểm tra kìa.
Thần sắc Lục Đông tươi cười, ánh mắt mọi người hiện tại nhìn qua.
Trong tràng, Lục Thiếu Du hiện tại nhìn thấy Lục Thiếu Hùng mặc hộ hoa phục, mang theo vài phần khí khái hào hùng, tay phải đặt lên thủy tinh cầu, thủy tinh cầu chậm rãi xuất hiện quang mang màu lam.
- Lục Thiếu Hùng, thủy hệ Vũ Đồ cửu trọng, thiên phú thật tốt.
Trưởng lão Lục gia hưng phấn lên, thời điểm mười lăm tuổi đã sắp đột phá Vũ Sĩ, vậy càng khó lường, từ khía cạnh nào đó nó đã đại biểu cho đại tiền đồ.
Kế quả kiểm tra vừa ra, trong Lục gia có không ít thiếu nữ ánh mắt nhìn chằm chằm vào Lục Thiếu Hùng, cả đám có chung biểu hiện bộ dáng mê trai.
- Thiên phú này không kém a, ba năm sau, đi Vân Dương Tông là chắc chắn rồi.
Lục Đông cũng vô cùng cao hứng, đây chính là tiền đồ của Lục gia a.
Lục Tây cùng Trần thị hai người hiện tại vui vẻ, thiên phú này đúng là không kém.
- Tiếp theo.
Trưởng lão Lục gia nói nhỏ, lập tức Chu Hải Minh đi nhanh lên trên, trong thần sắc đầy ngạo nghễ, dường như mang theo vài phần tự tin.
- Nhị tỷ, nhị tỷ phu, thực lực Hải Minh tới bước kia rồi?
Trên đài cao, Lục Tây hỏi.
- Gần đây ta cũng không có hỏi hắn, không quá rõ ràng.
Lục Nam mỉm cười, dường như có vài phần tự tin về con mình.
- Hải Minh năm nay mười chín tuổi, ta nghe nói hắn sớm đột phá lên Vũ Sĩ.
Lục Tây nói nhỏ.
- Đúng vậy a, ba năm trước đây Hải Minh vừa vặn không ở Lục gia, bằng không lần trước đã cùng Vô Song đi Vân Dương Tông.
Chu Lập Hưng cười nói.
Lúc này Chu Hải Minh tay phải cầm lấy thủy tinh cầu, trong thần sắc mang đầy ý cười, vận công rót chân khí vào, trên thủy tinh câu xuất hiện quang mang.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!