- Biết rõ ngươi sẽ nói vậy mà.
Nam thúc trừng mắt nhìn Lục Thiếu Du, sau đó móc ra một chiếc nhẫn ném cho hắn:
- Đây là trữ vật giới chỉ, nhỏ máu của ngươi lên rồi đeo lên ngón tay, nó sẽ tự động dung nhập vào cơ thể, khi ngươi cần chỉ cần điều động chân khí hoặc linh khí đều có thể mở được không gian bên trong để sử dụng.
Nam thúc nói xong liền tiếp lời:
- Vật này cũng không được để lộ trước mặt người ngoài, nếu đụng phải người có lòng dạ bất chính thì chỉ rước lấy họa sát thân mà thôi. Trữ vật Giới chỉ như thế này trên đại lục cũng chỉ có ba cái mà thôi, tuy không phải vật vô cùng quý báu nhưng lại huyền ảo, có thể dung nhập vào trong cơ thể.
Một cái, cho dù cả Lục gia cũng không đổi được.
- Giá trị như vậy sao?
Lục Thiếu Du kinh ngạc, chỉ một chiếc nhẫn trữ vật mà giá trị còn hơn cả Lục gia? Trên người Nam thúc quả nhiên toàn bảo vật a.
Lục Thiếu Du vội vàng nhận lấy giới chỉ trữ vật, cắt đầu ngón trỏ, nhỏ một giọt máu lên giới chỉ sau đó lập tức mang lên ngón vô danh, chỉ trong khoảnh khắc giới chỉ quả thật dung nhập vào ngón tay của hắn.
- Ngươi có thể dùng linh lực kiểm tra bên trong giới chỉ, sau này có vật gì quan trọng có thể thu vào trong đó, nhưng mà, phải nhớ, giới chỉ này không cất được vật sống.
Nam thúc nói.
Lục Thiếu Du thi triển linh lực ngay sau đó giới chỉ trữ vật xuất hiện trên ngón vô danh, đồng thời một không gian trữ vật gần một trăm mét vuông xuất hiện trong đầu hắn.
- Bảo vật ạ, ta phát tài rồi.
Lục Thiếu Du thầm nghĩ, vận may của mình bộc phát rồi. Nếu không gặp được người như Nam thúc thì mình làm sao có được bảo vật như thế này.
Một cái trữ vật giới chỉ có giá trị hơn cả Lục gia, nghĩ đến trên tay mình mang theo gia sản còn hơn cả Lục gia trong lòng Lục Thiếu Du không khỏi lâng lâng.
- Sững sờ cái gì, nghĩ rằng nó rất đáng tiền sao?
Đúng là không có tiền đồ.
Nam thúc đảo cặp mắt trắng dã liếc Lục Thiếu Du nói:
- Tại Trấn Thanh Vân này Lục gia xem như có chút địa vị nhưng trên Đại lục Linh Vũ thì một cọng lông cũng không bằng. Ngươi mặc dù không phải đồ đệ của ta nhưng ánh mắt cũng phải cao một chút, đừng để lão tử mất mặt.
- Con biết rồi Nam thúc.
Lục Thiếu Du đang lâng lâng thì bị lời của Nam thúc dội cho một gáo nước lạnh. Xem ra mình cùng Nam thúc quả là không cùng đẳng cấp, sau này có cơ hội nhất định phải ra ngoài nhìn xem sao.
- Được rồi, ngươi làm quen với Hỏa Long Đỉnh trước đi, lát nữa sẽ chuẩn bị luyện đan dược.
Nam thúc nói, ý bảo Lục Thiếu Du làm quen với đại đỉnh.
Lục Thiếu Du đến gần Hỏa Long Đỉnh cẩn thận vuốt ve dò xét. Đại đỉnh này được chế tác vô cùng tinh mỹ dường như là đồ vật có từ rất lâu đời, nhẹ nhàng vuốt ve, trong đỉnh liền phát ra những âm thanh ông ông rất nhỏ.
- Dùng linh khí của ngươi rót vào trong miệng hỏa long có thể xuất hiện ngọn lửa, ngươi thử xem.
Nam thúc nói.
Lục Thiếu Du nghe vậy liền định thần, ngay sau đó một cỗ linh khí đột nhiên rót vào trong miệng hỏa long.
- Vù vù...
Lập tức, trên Hỏa Long Đỉnh có ngọn lửa xanh hồng phun ra.
- Chậm một chút, nếu đang luyện chế đan dược thì nhất định sẽ bị ngươi phá hủy hết rồi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!