Sau đi xuyên qua mấy con đường, tiến vào một ngõ nhỏ đi tiếp đến một lối ra khác, đây chính là nơi mà Linh giả và Vũ giả tụ tập. Nếu cẩn thận quan sát, chỉ cần ánh mắt thật tốt có thể nhìn thấy một vài Linh giả trà trộn bên trong.
Đây là một con đường rộng lớn, trên đường kẻ qua người lại hối hả, nhưng cũng náo nhiệt vô cùng, qua sát cửa hàng hai bên đường có thể dễ dàng nhận thấy đây đều là những của hàng bán dược liệu, binh khí và đan dược.
Những cửa hàng trên con đường này xa hoa hơn rất nhiều so với của hàng ở con phố bên cạnh, ra vào con đường này chủ yếu là Linh giả và Vũ giả, người bình thường rất hiếm khi xuất hiện ởđây.
Trong những của hàng này, chỉ cần tùy tiện lấy ra một loại dược liệu cũng có giá trị bằng lương thực một gia đình bình thường năm miệng ăn dùng trong nửa năm.
Trên đường, Lục Thiếu Du đứng từ xa nhìn đã có thể thấy một cửa hàng bán dược liệu của Lục gia. Cửa hàng được bài trí vô cùng xa hoa, tại cửa ra vào còn có hai tộc nhân cấp bậc Vũ Đồ đứng canh gác.
Cửa hàng này của Lục gia chắc chắn cũng có những dược liệu hắn cần nhưng Lục Thiếu Du sẽ không vào đó, hắn chăm chú quan sát hai bên đường.
- Thiên Bảo Môn.
Lục Thiếu Du nhìn thấy tấm biển Thiên Bảo Môn, trong trí nhớ của hắn, đây dường như là hiệu buôn của Độc Cô gia, cũng là một trong số những hiệu buôn lớn nhất Trấn Thanh Vân.
Không hề do dự, Lục Thiếu Du trực tiếp đi vào Thiên Bảo Môn, hiệu buôn này lớn như vậy, những thứ mình cần mua chắc chắn sẽ có đủ.
- Công tử, người đang làm gì vậy?
Chúng ta vào Thiên Bảo Môn làm gì?
Lục Tiểu Bạch rụt rè đứng sau lưng Lục Thiếu Du. Người tiến vào Thiên Bảo Môn không phải Vũ giả thì cũng là Linh giả, một người hầu cấp thấp như hắn còn chưa từng được đi vào nơi xa hoa như thế này.
- Vị thiếu gia này, ngài muốn mua thứ gì sao?
Ngay lúc Lục Thiếu Du đi qua cửa lớn Thiên Bảo Môn thì một giọng nói từ phía sau truyền đến.
Nghe âm thanh Lục Thiếu Du quay lại thì thấy hai đại hán ăn mặc giống nhau, mà người vừa nói dường như là đại hán bên trái.
Hai đại hán này nhìn Lục Thiếu Du, ánh mắt vô cùng tôn kính, thật ra là do hôm nay ra ngoài Lục Thiếu Du mặc vào bộ y phục mà Lục Vô Song cho hắn, hơn nữa còn có Lục Tiểu Bạch đi theo, vậy nên khi người ngoài nhìn vào thì vừa vặn thấy một chủ một tớ, Lục Thiếu Du cũng vô tình trở thành thiếu gia.
- Ta muốn mua một số dược liệu luyện đan.
Lục Thiếu Du nói.
- Bên này, xin mời.
Một đại hán lập tức cung kính dẫn Lục Thiếu Du và Lục Tiểu Bạch đi về phía trước. Lục Tiểu Bạch ngơ ngác theo sau, nhìn kiến trúc xa hoa trong Thiên Bảo Môn mà nói không ra lời.
Lục Thiếu Du bình tĩnh đánh giá Thiên Bảo Môn, diện tích của cửa hàng này đúng là không nhỏ, chỉ sợ phải lên đến hơn ngàn thước vuông, đồ vật trưng bày bên trong muôn màu muôn sắc, nhìn bên trên, Lục Thiếu Du có thể nhận ra một số binh khí, áo giáp,.. đều là đồ vật mà Vũ giả, Linh giả sở hữu.
Hôm nay trong Thiên Bảo Môn cũng có khoảng chục Vũ giả đang lựa chọn vật phẩm.
- Chính là chỗ này, Vũ chấp sự, vị thiếu gia này muốn chế đan dược dược liệu, ngươi đón tiếp đi.
Đi qua mấy quầy hàng thật dài, người dẫn đường để Lục Thiếu Du với một lão già khoảng năm mươi tuổi, sau đó lui xuống.
- Vị thiếu gia này, cần mua dược liệu phải không?
Vũ chấp sự là một lão giả mặc trường bào, trong mắt lóe ra vài phần khôn khéo, chăm chú nhìn Lục Thiếu Du hỏi.
- Lấy như trên đơn, đưa cho ta hai phần như nhau.
Lục Thiếu Du nói, vốn là muốn mua một phần, nhưng là bây giờ có năm mươi kim tệ, thừa để mua hai phần, trong lòng Lục Thiếu Du cũng có một số những thứ ý tưởng khác.
- Được, xin thiếu gia chờ chút, ta đi đưa cho dược sĩ.
Vũ chấp sự nói, chăm chú nhìn Lục Thiếu Du cũng có chút ít ngạc nhiên, mua chế đan dược liệu, có lẽ thiếu niên này là Linh giả, không khỏi làm hắn càng thêm khách khí.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!