Nghe nha hoàn này ngâm khẻ, Lục Thiếu Du thấy ngôn hành cử chỉ của nha hoàn này khiến hắn hận mình đường đường là thân nam nhi xông pha nơi chiến trương lại không thể bằng một nữ nhi.
Đối với việc nhìn tài hoa của nha hoàn, Lục Thiếu Du không thể ngừng lau mắt mà nhìn, nếu về sau mình có cơ hội, nhất định mình sẽ gạn đục khơi trong chiến trường Hỏa lang yên, không tiếc công thành Vạn Cốt khô, đây mới hẳn là một người nam nhân.
Nha hoàn kia tiếp tục ngâm:
Độ khẩu cú điểm,
Hoang lương cương tràng,
Vũ tiến phân phi,
Cẩm trù la đoạn,
Khuynh tình thiên hạ,
Ngọc lộ quỳnh chi,
Điệp luyến thiên nhai,
Ninh thính phồn hoa khúc,
Bất tố phồn hoa chủ,
Tĩnh hảo dung nhan tại lăng hoa kính như mộng huyễn phao ảnh bàn chuyển thuấn tức diệt.
Tam thiên thanh ti nhược lũ,
Vi thùy điểm mộng thành si!
Vạn trượng phồn hoa hồng trần,
Thùy vi hồng nhan trục lộc quần hùng?
Lần nữa nghe nha hoàn này ngâm thơ, khát vọng của một nam nhân lại như bùng cháy hơn nữa.
Nha hoàn kia lại tiếp tục ngâm:
Nhất khúc không hầu,
Triền nhiễu thế gian ai oán,
Nhất bả tỳ bà,
Nhân uân vạn thế tình hoài,
Tà lãm tàn tiêu,
Si luyến thanh minh vũ,
Phồn hoa tẫn thất,
Thùy năng hứa ngã nhất khúc thiên hoang địa lão?
Hiện tại, lông mày của nha hoàn này nhẹ nhàng nhíu lên một cái, nói về người có thể làm lưu luyến người con gái, tựa như là không thể kết nối tới cảm xúc.
Lúc này, một giọng nói nhẹ nhàng ở phía trước phát ra:
Không linh liễu vũ dạ,
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!