Thẩm Thư đòi đi xem b.ắ. n cung, Tạ Tử Thần lại không nhúc nhích, nói rằng chân đau, không đi.
Mọi người thường ngày bị Tạ Tử Thần ép tới mức không thoải mái, giờ nghe hắn nói chân đau, liền ồn ào đòi đua ngựa, còn kéo hắn cùng tham gia.
Tạ Tử Thần để mặc họ ồn ào, nhưng không xuống trường.
Không ngờ, Thẩm Thư lại đứng dậy, nói nàng muốn thay Tạ Tử Thần thi đấu một trận.
Ánh mắt mọi người bỗng trở nên mờ ám, nhìn qua lại giữa Tạ Tử Thần và Thẩm Thư.
Thẩm Thư thì làm ra vẻ thẹn thùng, như thể nàng và Tạ Tử Thần thực sự có quan hệ gì đó.
Ta nhìn mà lửa giận bùng lên trong lòng.
Đúng lúc Tạ Tử Thần mở miệng:
"Đua thì đua đi."
Ta giận đến mức lập tức đứng bật dậy…
12
Lúc đó ta đã nghĩ, nếu Tạ Tử Thần để Thẩm Thư thay hắn đua ngựa, chẳng phải là nàng sẽ nhân dịp tiệc sinh nhật của ta mà cướp hết phong thái sao?
Thẩm Thư thật đáng ghét, còn Tạ Tử Thần từ nay về sau cũng đừng mong ta cho hắn sắc mặt tốt.
Ngay lúc ta đứng dậy định bỏ đi, còn Thẩm Thư đang đắc ý, thì Tạ Tử Thần lại mở miệng:
"Nhưng, phải để thọ tinh thay ta chạy một trận. Như vậy, nếu thua, ta cũng tâm phục khẩu phục."
Thọ tinh, đương nhiên là chỉ ta.
Mọi ánh mắt lập tức dồn về phía ta, đồng thời cả khuôn mặt đỏ bừng vì xấu hổ của Thẩm Thư.
Nhưng Tạ Tử Thần chẳng mảy may để tâm, chỉ thản nhiên uống trà.
Nhìn khuôn mặt giận đến đỏ bừng của Thẩm Thư, trong lòng ta thoải mái vô cùng.
Hôm đó, ta thay Tạ Tử Thần thi đấu và thắng trận, nhận được không ít phần thưởng.
Giữa ngày đông lạnh giá, ta nhìn về phía đài cao, nơi bóng dáng nho nhã của hắn đang vung tay ăn mừng chiến thắng.
Sau yến tiệc, ta đến thư phòng tìm ca ca.
Không ngờ lại vô tình nghe được cuộc trò chuyện giữa ca ca và Tạ Tử Thần.
Thẩm Viễn hỏi:
"Ngươi có ý gì đây?"
Tạ Tử Thần đáp:
"Ý gì là ý gì?"
Thẩm Viễn:
"Ta hỏi tại sao dạo này ngươi cứ hay chạy tới nhà ta."
Tạ Tử Thần:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!