Chương 11: Phần 11

Hôn mê mơ màng suốt hai ngày, đến khi tỉnh lại, mẫu thân nhìn ta mà khóc không ngừng, luôn miệng nói là tại bà.

Ta nghĩ một lúc, cảm thấy chuyện này chắc chắn có liên quan đến Thẩm Thư, nên cũng chẳng biết khuyên mẫu thân thế nào.

Bởi vì hôm đó, ta đã thấy Thẩm Thư đến chuồng ngựa, lúc đó còn thấy kỳ quái.

Bây giờ nghĩ lại…

Phụ thân nói xin lỗi ta, vì ông đã không chăm sóc tốt cho ta.

Ta đáp:

"Liên quan gì đến cha chứ. Đợi con khỏi, chúng ta lại thi leo núi."

Phụ thân nghe xong, mắt ngấn nước.

Thẩm Viễn đến, nói rằng hắn đã không làm tròn bổn phận, không giúp cha mẹ chăm sóc tốt cho ta.

Hắn cũng nói, ngựa là do Thẩm Thư động tay động chân.

Thẩm Thư không chịu nổi việc trong mắt Tạ Tử Thần chỉ có ta, nên mới thiết kế vụ ngựa hoảng.

Nhưng nàng ta sống c.h.ế. t không chịu thừa nhận muốn lấy mạng ta, chỉ nói rằng không muốn để ta thắng.

Phụ mẫu không đánh mắng Thẩm Thư, chỉ đưa ra hai lựa chọn:

Một là theo cha mẹ ruột về quê chịu khổ.

Hai là dựa vào thân phận hiện tại, chọn một mối hôn sự rồi gả ra ngoài từ phủ.

Nhưng nếu chọn đường thứ hai, thì từ nay sẽ không còn bất kỳ liên quan gì đến Thẩm gia nữa.

Không cần nghĩ, Thẩm Thư chọn con đường thứ hai.

Phụ mẫu thất vọng tột cùng, chuyện hôn sự của nàng cũng tùy theo ý nàng.

Nghe nói, Thẩm Thư đầu tiên muốn gả vào Tạ gia.

Tạ Tử Thần tự mình đưa ra câu trả lời, nói không bao giờ có khả năng cưới nàng.

Nàng lại tìm một nam tử thường ngày quan hệ thân thiết, nhưng vừa nghe chuyện nàng hãm hại ta và đắc tội với Tạ Tử Thần, người ta cũng không dám làm kẻ gánh tội thay.

Cuối cùng, Thẩm Thư chọn một gia đình phú thương.

Gia đình phú thương ấy xem trọng thân phận danh giá của nàng, nghe nói là muốn cưới nàng cho tiểu công tử nhà họ để mở đường làm quan.

Đáng tiếc, tính toán sai lầm, Thẩm gia sau này sẽ không bao giờ quan tâm đến chuyện của Thẩm Thư nữa.

Khi vết thương của ta gần như lành hẳn, Thẩm Thư đến gặp ta một lần.

Nàng độc ác nguyền rủa ta:

"Tất cả là tại ngươi! Ngươi cướp mất cha mẹ, cướp mất ca ca của ta! Sao ngươi không c.h.ế. t đi từ hôm đó!"

"Chát!"

Một cái tát vang dội giáng thẳng lên mặt nàng.

Để cho nàng hư hỏng đến thế là đủ rồi!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!