5
Trong thành Giang Lăng, ai ai cũng nói, ta si mê Tiêu Kỳ Bạch.
Một ca kỹ hèn mọn thuộc tầng lớp thấp kém, chỉ vì được sủng ái vài năm liền không biết trời cao đất dày, mộng tưởng muốn gả vào vương phủ làm chính thất.
Tiêu Kỳ Bạch e rằng cũng nghĩ như thế.
Ta hất tay hắn ra, lạnh nhạt nói:
"Thành thân là chuyện của điện hạ và Tống tiểu thư, chẳng liên quan gì đến Hồng Tú cả."
"Không liên quan sao?"
Hắn bóp chặt lấy vai ta.
"Nếu thật sự không liên quan, cớ sao ngươi hết lần này đến lần khác làm tổn thương Uyển Dung? Lại còn lạnh mặt, quỳ rạp suốt hai canh giờ cũng không chịu mềm giọng cầu xin ta lấy một lời?
"Chẳng phải vì ta đã đính hôn với nàng ấy, nên ngươi sinh lòng ghen ghét sao?"
Bàn tay hắn ấn ngay lên vết thương cũ nơi vai ta, khiến ta đau đến hít một hơi lạnh, theo phản xạ đẩy hắn ra, lùi lại về phía sau.
Hắn khựng lại một chút, sau đó càng thêm phẫn nộ.
"Sao? Giờ đến chạm vào cũng không chịu nữa à?"
Tiêu Kỳ Bạch trước kia không phải thế này.
Dù khi xưa, chủ gánh hát của ta từng bỏ thuốc rồi đưa ta lên giường hắn.
Hắn cũng chỉ đút cho ta uống nước ấm, sau đó ôm y phục mà ngủ trên ghế dài.
Hôm sau tỉnh dậy, ta hỏi sao không về phòng nghỉ, hắn chỉ cười:
"Bởi vì ta sợ. Sợ nếu ta vung tay bỏ đi, người ta sẽ nghĩ rằng ta chán ghét ngươi, rồi sau đó chà đạp ngươi không thương tiếc."
"Cũng sợ nếu ta thật sự nằm lên giường ấy, lỡ không kiềm được, sẽ trái với ý ngươi."
…
Vậy mà mới chỉ hai năm, tất cả sự dịu dàng và tôn trọng đều đã tan biến.
Tiêu Kỳ Bạch giận dữ siết lấy cổ ta, đè ta xuống chiếc ghế quý phi được thêu đầy hoa hải đường.
Y phục bị xé toạc.
Ta vùng vẫy, mắt nhìn trần nhà, bên tai lại vang vọng tiếng roi năm xưa chủ gánh hát đánh lên người ta:
"Nhớ cho kỹ, ca kỹ thì vẫn là ca kỹ, chỉ là thứ để hầu hạ mua vui cho người!"
…
Ngay lúc môi Tiêu Kỳ Bạch sắp phủ xuống, tay ta đã chạm tới chiếc kéo giấu trong tay áo.
Bỗng nhiên, có ba tiếng gõ vào bình phong.
"Điện hạ." Bên ngoài là giọng của Phó Nhận.
"Cút đi!"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!