Chương 19: (Vô Đề)

Khoảnh khắc này, nhìn vào mắt hắn, ta bỗng nhiên hiểu ra tất cả.

Tim ta như bị ném xuống mặt hồ mùa đông, kết một tầng băng dày, chìm xuống từng chút một.

"Tiêu Kỳ Bạch."

Hồng Trần Vô Định

Ta khó nhọc mở miệng, cổ họng như đóng băng.

"Lục Tiến An đúng là người Khương Nhung."

"Nhưng trong kinh thành này, gian tế lớn nhất chính là ngươi, đúng không?"

43

Tĩnh mịch.

Chỉ có tiếng c.h.é. m g.i.ế. c nơi xa vang vọng lại, cùng tiếng lửa cháy tí tách vang bên tai.

Hắn cúi đầu, nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên trán ta.

"A Phỉ, ta từng nói rồi."

"Vì nàng, ta nguyện làm hôn quân."

...

Khương Nhung không có đại pháo.

Hai khẩu pháo dùng để công thành kia, rõ ràng là được vận chuyển ra từ trong thành.

Lục Tiến An không làm được việc đó.

Hắn đúng là đã trở thành tâm phúc của Hoàng thượng, nhưng Đông Xưởng do hắn nắm và nhóm võ tướng trấn giữ thành là hai thế lực thủy hỏa bất dung.

Lục Tiến An không có cách nào điều được pháo từ tay các võ tướng giao cho người Khương Nhung.

Vậy thì, ai là người khiến các võ tướng mất cảnh giác nhất?

Đáp án chỉ có thể là hoàng tử.

Sau khi Ngụy vương chết, phần lớn võ tướng từng ủng hộ hắn đều đã bị Tiêu Kỳ Bạch mua chuộc.

Quý phi không có lý do gì để thông đồng với người Khương Nhung.

Nhưng Tiêu Kỳ Bạch thì có.

Hắn là người đầu tiên hồi kinh, có ưu thế lớn nhất.

Nhưng Triệu vương có binh lực mạnh hơn, Khánh vương xuất thân cao quý hơn, các hoàng tử khác cũng không phải không có cơ hội.

Vì vậy, hắn đã cấu kết với Khương Nhung.

Khương Nhung là dân tộc trên thảo nguyên, dù có thể phá được biên cương Nam triều, cũng không thể ngay lập tức thống trị nơi này.

Họ cần binh lực. Họ cần một vị hoàng đế bù nhìn.

Cho nên Tiêu Kỳ Bạch mới nói:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!