Chương 17: (Vô Đề)

Lục Tiến An hơi nhíu mày. "Là vì nàng ta đã không g.i.ế. c ngươi ư?"

Khi các đại thần đồng loạt dâng sớ xin xử tử Liên Hoa nữ, chính Quý phi là người giữ lại từng tấu chương rơi như tuyết ấy.

Ta theo Lục Tiến An đi trên con đường nhỏ của Ngự Hoa viên.

"Không phải." Ta nhìn màn đêm kéo dài bất tận trước mắt. "Là vì ta tin nàng không phải gian tế của Khương Nhung."

Lục Tiến An trầm mặc. "Nhưng Thái y viện đã chứng thực, nàng ta hạ độc Hoàng thượng."

"Đó là hai chuyện khác nhau." Ta lắc đầu. "Ta tin nàng ấy có thể g.i.ế. c Hoàng thượng, nhưng không tin nàng ấy sẽ phản quốc."

Lục Tiến An nhẹ thở dài. "Nhà họ Giang quả thực là một gia tộc trung liệt… nhưng điều đó không có nghĩa Quý phi cũng trung liệt."

"Công công cũng nghĩ Quý phi là gian tế sao?" Ta cảm thấy điều gì đó không đúng. "Ta cứ nghĩ, với trí tuệ của ngài, hẳn không bị lời đồn mê hoặc."

Thấy Lục Tiến An không đáp, ta hít sâu một hơi.

"Không bàn tình cảm, chỉ nói lợi ích. Trong tình huống ấy, Quý phi không có lý do gì để làm thế."

"Mục đích của nàng ấy chỉ là báo thù, không phải quyền thế. Bằng không nàng ấy đã không ở trong cung suốt mười năm mà chẳng có lấy một đứa con."

"Với năng lực của nàng ấy, muốn g.i.ế. c kẻ thù hoàn toàn không cần nhờ đến sức người Khương Nhung, càng không cần cấu kết với ngoại bang."

"Ta muốn gặp Quý phi, là vì muốn hỏi rõ mọi chuyện. Nếu cả triều đình cứ thế đổ hết tội danh phản quốc lên người nàng ấy, vậy thì kẻ thật sự là gian tế, sẽ tiếp tục ung dung ẩn mình."

Lục Tiến An im lặng một lúc lâu.

Trước mắt chính là lãnh cung nơi giam giữ Quý phi.

Hắn bỗng nói: "Ta có thể để ngươi vào gặp Quý phi. Nhưng trước đó, cho ta một nén hương. Ta có vài lời muốn nói với ngươi."

37

Lục Tiến An hỏi ta, có còn nhớ tới Phó Nhận không.

Trong đầu hiện lên gương mặt của thiếu niên ấy.

Ta cụp mắt. "Ta nhớ."

Hắn đã không theo Tiêu Kỳ Bạch đến kinh thành.

Lục Tiến An ngừng lại một chút: "Hắn c.h.ế. t rồi."

Ta ngẩn người.

Phó Nhận từng đứng ra làm chứng trước mặt Tiêu Kỳ Bạch, nói người cứu Tiêu Kỳ Bạch là Tống Uyển Dung.

Hắn thề độc: nếu nói dối, trời đánh sấm giáng, c.h.ế. t không toàn thây.

Phó Nhận vốn không tin quỷ thần.

Thực ra ta cũng vậy.

Nhưng lúc này đây, khi nghe tin hắn chết, trong lòng không khỏi nhớ lại lời thề năm ấy, bỗng dưng rùng mình một trận.

"Hắn chẳng lẽ… bị sét đánh c.h.ế. t sao?"

Hồng Trần Vô Định

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!