Chương 15: (Vô Đề)

"Ngươi chỉ là một ả kỹ nữ hạ tiện. Nếu không nhờ điện hạ sủng ái, sớm đã c.h.ế. t rồi. Nếu là ta, giờ này đã tự vẫn trong cung… Tuyệt đối không để hắn vì ta mà khó xử."

Tống Uyển Dung trừng mắt nhìn ta, ánh mắt như thiêu đốt.

Ta bật cười.

Trường bào kéo dài quét đất, ta bước đến gần nàng, dùng móng tay nhọn nâng cằm nàng lên.

"Uyển Dung cô nương."

Ta thản nhiên nói.

"Ngươi thường ngày thích nhất là nói về thân phận cao thấp, vì sao lại không nhận ra, lúc này đây là ta cao, ngươi thấp?"

Sắc mặt nàng ta lập tức trắng bệch.

"Bất kể xuất thân thế nào, hiện giờ ta là chính nhị phẩm phi tần, còn ngươi không có phong hàm, cũng chẳng có cáo mệnh. Việc cho phép ngươi nhập cung diện kiến ta, đã là ta hạ cố phá lệ."

Ta cầm lấy thước dài đặt bên cạnh.

"Ngươi lời lẽ bất kính, trái với cung quy. Nay ta thân ở vị trí phi tần, không thể không giáo huấn ngươi một phen."

"Ngươi dám đánh ta… Ngươi là một ả tiện…"

Tiếng nàng bị vùi lấp trong âm vang giòn giã của cây thước đánh xuống.

Ta cầm thước, nhàn nhạt nói.

"Dự Vương kết bè lập đảng, tích trữ binh mã. Ngươi vẫn tự xưng là vị hôn thê của hắn, vậy sao không khuyên can hắn, mà chỉ biết vào cung uy h.i.ế. p ta?"

Ta vung tay, thước đánh mạnh lên mặt Tống Uyển Dung.

"Đấy là bất hiền."

"Đều là nữ tử, ngày trước ngươi từng vì vết bớt hoa sen trên người mà thấp thỏm không yên, luôn miệng nói mình vô tội đáng thương. Giờ lại quay sang miệng mắng ta là họa thủy, từng câu ép ta c.h.ế. t thay, trút mọi tội lỗi lên đầu ta."

Tiếng thước lại vang lên giòn giã.

"Đấy là bất thiện."

Tống Uyển Dung ngã gục xuống dưới đất, m.á. u mũi m.á. u miệng chảy ra, khuôn mặt sưng tím.

Ta ngồi trên tháp, chống cằm, bình tĩnh nhìn nàng.

"Tống Uyển Dung, ngươi vì Tiêu Kỳ Bạch mà vào cung tìm ta, khi ấy có từng nghĩ đến…"

"Trên lưng ngươi, vết bớt hoa sen ấy vẫn còn."

Sắc mặt Tống Uyển Dung trắng bệch như tuyết.

Nàng đã được yên ổn quá lâu, đến mức quên mất rằng người đầu tiên mang thân phận Liên Hoa nữ, rõ ràng là nàng, không phải ta.

"Nếu ta muốn, bất cứ lúc nào cũng có thể tấu lên Quý phi, đẩy ngươi ra chịu chết."

Thân thể Tống Uyển Dung bắt đầu run rẩy, mềm nhũn như không xương, gần như không quỳ nổi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!