Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Trong nháy mắt tóc gáy Cố An Hảo dựng hết cả lên, quay lầu lại liền thấy Tả Hàn Thành đã tới cạnh mình, cô vội vã che ngực, lộn một cú lăn đến góc trong của giường, còn anh sắp đến được gần người thì trực tiếp đảo mắt một cái nằm uỵch xuống giường!
Khí thế không đủ, tập hợp hành động!
Giả bộ bất tỉnh!
Xem thử anh có thể làm gì nào!
Trong cuộc đời hai mươi chín năm của Tả Hàn Thành, vẫn là lần đầu tiên gặp phải một cô nhóc ương bướng khó lường lại hoàn toàn không được dạy dỗ như thế này.
Nhìn dáng vẻ đề phòng, hai mắt nhắm chặt cổ ngoẹo sang một bên nhưng cả người thì nằm căng ở trên giường của cô, rõ ràng là vô cùng ấu trĩ, cuối cùng anh càng bị cô làm cho phát cáu mà không thể không bật cười.
Bàn tay anh không rơi xuống ngực cô, mà ở trên đầu cô đột nhiên lay một cái: "Muốn diễn trước mặt tôi, em còn non lắm.
"
Cố An Hảo nhanh chóng mở mắt, vội vàng ngồi dậy che kín ngực mình lui về sau một chút.
Lời nói này của anh không phải là giả, dưới trướng tập đoàn Thịnh Lăng ôm đồm không biết bao nhiêu công ty con nổi tiếng, từ bất động sản đến điện tử, đến tài chính quốc tế, một loạt các ngành công nghiệp đều đặt chân tham gia, ngay cả nhà đầu tư sau lưng hai công ty giải trí đứng đầu trong nước kia cũng là tập đoàn Thịnh Lăng.
Mấy thứ kỷ xảo này, phỏng chừng đã có không ít nữ minh tinh nuôi mộng leo lên người anh mà diễn qua trước mặt anh, hạng như cô cứ tựa gói bột nêm thêm vào bát súp đích xác là không cần phải lấy làm mất mặt.
"Khi nào thì tôi được xuất viện?"
Cô trực tiếp đi trước một bước dời chuyển chủ đề, hai tay vẫn cứ che trước ngực, sợ anh ta duỗi móng sói ra với mình.
"Ngày mai tôi không có thời gian, nếu như em nôn nóng, vậy thì ngày mai để Mạc Bạch đến đón em xuất viện.
" Rốt cuộc Tả Hàn Thành cũng không trêu cô thêm nữa.
"Ai quan tâm anh có thời gian hay không, tôi tự mình bắt taxi là có thể quay về trường học!"
Sau lần lâm bệnh này của Cố An Hảo, cũng coi như đã giác ngộ ra.
Cảm thấy mình không thể ở trước mặt Tả Hàn Thành bày ra một vị trí quá thấp, nếu anh ta đồng ý ly hôn thì cứ ly hôn đi, trước cuộc sống đau khổ này cô đành phải xoay chuyển phương thức sinh tồn thôi!
Không thể để bị bóc lột quá triệt để! Cho nên ngữ khí cũng không ngoan ngoãn như lúc trước, toàn là những câu ngập tràn khiêu khích cùng ầm ĩ.
Tốt nhất là anh ta đối với mình không thể nhịn được nữa trực tiếp đưa ra giấy ly hôn và sau đó trả lại tự do cho cô!
Tả Hàn Thanh liếc cô, lia mắt một cái là có thể thấu kín tâm tư cô nhóc kia, tuy nhiên vẫn không rạch toạt: "Xem như em vẫn còn là bệnh nhân, miễn cưỡng cho phép em giữ lại mấy túi đồ ăn vặt này.
Nhớ kĩ, sau này không được viện cớ này một lần nào nữa.
"
Cố An Hảo liếc mắt qua hai cái túi ăn vặt thật lớn nằm ở trên giường, thở phào một cái.
Trận chiến bảo vệ đồ ăn vặt này cuối cùng cũng coi như là cô thắng một ván.
"Em muốn ăn mấy thứ này, có thể, trở về nhớ phải đem kiến thức mấy ngày nay nằm nghỉ ở bệnh viện bổ sung đầy đủ, tuần sau chính tôi sẽ kiểm tra.
"
"Cái gì?!" Cố An Hảo giật mình.
Ánh mắt trong trẻo của Tả Hàn Thành lạnh lùng rơi trên gương mặt như gặp phải ngày tận thế của cô, khóe môi khẽ nhếch lên một độ cong câu người, xỏ một tay vào túi quần, phong thái tùy tiện mà ung dung, bình tĩnh mà tao nhã.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!