Chương 15: Vì bây giờ em là Tả phu nhân

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.

"Cuối tuần không được phép về trường học đi loạn khắp nơi với mấy bạn bè không tốt kia, nếu không có chỗ nào đi, sau này chỗ này là nhà của em."

An Hảo sửng người, con ngươi giật giật, chuyển mắt thấy tấm thẻ vàng và chìa khóa kia, lại kinh ngạc nhìn Tả Hàn Thành: "Nhà tôi?"

Tả Hàn Thành nhẹ nhàng xắn tay áo sơ mi cao cấp, khéo léo giản lược như người khác nhưng trông rất phi phàm.

"Em có thể xem nơi này là nhà tân hôn của chúng ta, tất cả phòng lầu 2 tùy em sử dụng, sau này không được phép đến quán bar nữa, nếu không muốn nhận tiền của Cố gia, hãy dùng tấm hể này."

An Hảo không tin nổi, cầm tấm thẻ vàng kia lên nhìn, đây là thẻ phụ dưới tên anh, nói cách khác, trong thẻ này không hề có giới hạn, cô có thể tùy tiện xài…

"Tại sao phải tối với tôi như vậy?"

Cô sững sờ, nhất thời hỏi ra vấn đề ngu ngốc này, thậm chí chuyện mình vừa bị cưỡng hôn cũng quên.

Tả Hàn Thành nhìn cô: "Bởi vì bây giờ em là Tả phu nhân."

An Hảo kinh ngạc, trong đầu rất nhiều dấu hỏi quanh quẩn, nhưng còn chưa kịp hỏi, Tả Hàn Thành đã rời đi.

Cô vội vã chạy đến bên cửa sổ, mở cửa sổ sát đất ra, nhìn thấy tài xế mở cửa một chiếc xe thương vụ cao cấp, anh ngồi lên, anh không lái xe của mình đi.

Mắt thấy chiếc xe kia dần cách xa, An Hảo vẫn chưa hồi phục tinh thần.

Cho đến khi chuông điện thoại cô vang lên ầm ĩ, cô mới chợt phục hồi tinh thần, vội vàng chạy đến mép giường lấy điện thoại.

"A lô! An Hảo! Nghe nói cậu không bị trường học và đồn cảnh sát xử phạt có phải không? Hôm nay cuối tuần không có tiết, chúng ta đi chúc mừng đi!"

An Hảo nhướng mày: "Vậy thì đi thôi…" Bỗng nhiên ngừng lại, quay đầu nhìn tấm thẻ và chìa khóa chia.

"Cuối tuần không được phép về trường học đi loạn khắp nơi với mấy bạn bè không tốt kia, nếu không có chỗ nào đi, sau này chỗ này là nhà của em."

Lời của Tả Hàn Thành vẫn còn bên tai, nhưng Cố An Hảo cô dĩ nhiên sẽ không ngoan ngoãn nghe lời như vậy.

Nhưng bây giờ dáng vẻ mình con gái như vậy, cô quả thật không thể đi ra ngoài gặp người.

Bất luận là trường học hay là chị em, hay là anh em tốt trong trường, nếu nhìn thấy dáng vẻ hiện tại của cô nhất định sẽ cho là ngày tận thế sắp tới.

Cô dừng một lát, nói: "Được rồi, hôm nay mình không đi, cho dù không xảy ra chuyện gì, cũng gây ầm ĩ, mình đang rất loạn."

"Hả? Đổi tính? Không phải cho tới nay cuối tuần cậu đều không ở yên trong trường sao? Không muốn uống rượu? Vậy chúng ta đi…"

"Không đi, đâu cũng không đi, cho mình yên tĩnh chút."

"…"

Hoàng A Mao và Thần Thần bên kia điện thoại đều là đồng đảng kiêm bạn tốt của An Hảo mấy năm, lần đầu tiên nghe An Hảo dùng giọng không chút lưu luyến này nói chuyện, nhỏ giọng hỏi: "Sao thế? Đã xảy ra chuyện gì?"

An Hảo nhức đầu che trán: "Có chút việc, mấy ngày nữa cậu sẽ biết, bây giờ để mình yên tĩnh trước đi."

Không đợi Hoàng A Mao tiếp tục hỏi, An Hảo tùy tiện tìm một lý do cúp điện thoại.

Cũng không biết hôm nay tại sao mình phải nghe lời Tả Hàn Thành, rõ ràng anh không ở nhà, cô muốn đi nơi nào thì đi nơi đó, anh cũng không can thiệp được, nhưng vừa nghĩ tới anh nói sau này đây sẽ là nhà của cô, hạt giống phản nghịch trong lòng cô lại hiếm có bị đè xuống một lần.

Kệ, nể tình hôm qua anh giúp cô giải quyết vấn đề ở đồn cảnh sát, cô nhịn anh hai ngày, không phải chỉ có một cuối tuần!

Lần đầu tiên cuối tuần không có chuyện làm, bình thường học sinh lớp 12 cuối tuần đều đến trường học thêm, chỉ có An Hảo không chỉ có cúp cua, học thêm cuối tuần chưa từng đi.

Lúc này rảnh rỗi tới trưa, An Hảo ở nhà xem TV, cảm thấy mình sắp lên mốc, liếc nhìn tấm thẻ vàng trên bàn trà kia, do dự hồi lâu, dù sao người ta cũng muốn thực hiện nghĩa vụ làm chồng, cho nên lấy thẻ, nếu cô không đi tiêu ít tiền thì có phải cũng quá không khách sáo rồi không.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!