Chương 105: Nhớ anh

Thu Diễm đứng ngồi không yên, lập tức đặt chuyến bay sớm nhất đến Lê Xuyên vào ngày mai.

Lúc đặt vé, anh nói với Ôn Ngộ Hà: "Lần này đến đó phải thu thập bằng chứng, không biết có đủ bằng chứng để truy tố không, chắc sẽ ở lại một khoảng thời gian, nhưng em đừng lo cho anh."

Ôn Ngộ Hà suy nghĩ rồi nói: "Em đang làm dở một dự án, chắc hai ngày sau có thể kết thúc. Sau đó em có thể xin nghỉ một thời gian đến tìm anh."

Lại dặn dò Thu Diễm: "Anh tuyệt đối đừng hành động một mình, cho dù làm gì cũng phải cùng Lâm Giang Nhai, biết không?"

Hôm nay Lâm Giang Nhai và Diêu Tiểu Đào chờ ở đồn cảnh sát thị trấn Xuân Vụ. Sau khi đến Lê Xuyên, Thu Diễm bắt xe đến thẳng thị trấn Xuân Vụ.

Rời khỏi nơi này một năm, khi xe chạy qua "Phòng khám bệnh Xuân vụ", Thu Diễm nhìn thấy cửa mở rộng. Phòng khám bệnh tạm ngừng kinh doanh lúc rời đi đã kinh doanh lại, chắc đã tìm được bác sĩ thay thế mới. Thu Diễm bất giác nhìn về phía cửa sổ trên gác, không biết bây giờ ai ngủ ở đó.

Trong đồn cảnh sát, Lâm Giang Nhai và Diêu Tiểu Đào hẳn đã chờ ở đây rất nhiều giờ, hình như vừa lập biên bản xong. Lâm Giang Nhai vẫn ổn, trên mặt Diêu Tiểu Đào toàn là tiều tụy và mệt mỏi, rõ ràng mới khoảng hai mươi nhưng trông khá là tang thương.

Nhìn thấy Thu Diễm đi vào, hai người ngồi bên cạnh nghỉ ngơi cùng ngẩng đầu, Diêu Tiểu Đào kinh ngạc gọi một tiếng: "Thầy Thu!"

Lâm Giang Nhai đứng lên đi về phía anh: "Tốc độ của anh nhanh đấy."

Thu Diễm nói ngắn gọn: "Tôi cũng chạy tới đây báo án, đúng lúc hai chuyện gặp nhau, vậy cùng giải quyết đi." Lâm Giang Nhai biết anh đang nói đến chuyện của Lương Quyên Quyên và chuyện của Diêu Tiểu Đào, đồng thời ám chỉ Ngô Vị. Y cũng cảm thấy đây có thể xem như là một vụ án.

Sau khi nhìn thấy Thu Diễm, Diêu Tiểu Đào hổ thẹn trong lòng, gật đầu nói: "Thầy Thu, trước kia… Là em hồ đồ, xin lỗi anh."

Thu Diễm nộp đơn xin xem ghi chép tố giác của Diêu Tiểu Đào, trên bên kể lại: Quá trình tử vong của Ngô Phương Lâm như sau:

Ngô Vị biết Diêu Tiểu Đào bị Ngô Phương Lâm quấy rối thời gian dài, mà cô có mong muốn thoát khỏi Ngô Phương Lâm nên bàn bạc với cô. Anh ta có cách có thể khiến sau này Ngô Phương Lâm đàng hoàng nghe lời hơn, không dám có ý đồ xấu nữa. Nhưng cần Diêu Tiểu Đào "hy sinh" bản thân một chút. Để hoàn toàn thoát khỏi Ngô Phương Lâm, Diêu Tiểu Đào đã nghe theo kế hoạch của Ngô Vị.

Kế hoạch của Ngô Vị là lắp camera ẩn trong nhà Diêu Tiểu Đào trước, đưa Ngô Phương Lâm uống say đến nhà họ Diêu, quay lại cảnh hắn ta cưỡng ép Diêu Tiểu Đào, lại dùng cái này uy h**p Ngô Phương Lâm, nếu không nghe lời sẽ giao bằng chứng xâm hại t*nh d*c này cho cảnh sát, khiến cả nhà Ngô Phương Lâm và Ngô Hữu Căn xong đời.

Nhưng vào ngày xảy ra vụ án, Ngô Phương Lâm đến nhà họ Diêu sau khi say rượu, Diêu Tiểu Đào phản kháng dữ dội. Nhưng vì Ngô Phương Lâm say rượu không đủ sinh lý, đêm đó xâm hại t*nh d*c chưa thỏa mãn. Mà hắn đã phát hiện camera trong nhà, nhanh chóng đoán được đây là đồ của Ngô Vị (cả thôn chỉ có Ngô Vị có cái này), xác định Diêu Tiểu Đào và Ngô Vị bắt tay với nhau hại hắn ta, muốn đi chém chết Ngô Vị. Kết quả bị Ngô Vị canh giữ bên ngoài nhà nghe thấy, sau đó vào nhà dùng dao đâm chết.

Chuyện ngồi tù thay Ngô Vị là Diêu Tiểu Đào và cha Diêu tự nguyện, cho rằng người giết Ngô Phương Lâm đều là ân nhân của họ.

Sau sự việc đó, Diêu Tiểu Đào được Ngô Vị sắp xếp vào công ty thương mại, bắt đầu học thêu nước. Chuyện bắt đầu thay đổi từ hai tháng trước.

Ngô Vị sẽ vô tình hoặc cố ý ám chỉ cô, anh ta giúp cô một việc lớn như thế, cô nên biết điều, báo đáp một chút.

Mới đầu Diêu Tiểu Đào tưởng là đòi tiền nên tự nguyện giảm lương và hoa hồng có thể kiếm được từ thêu nước. Sau đó Ngô Vị nói thẳng với cô, phụ nữ trong thôn không chỉ biết thêu nước, cô cũng nên học những cái khác. Lúc này Diêu Tiểu Đào mới biết ý là phải lên giường với anh ta.

Cô từ chối hai lần, sau đó Ngô Vị cho cô xem một đoạn video, là quá trình Ngô Phương Lâm c**ng b*c cô vào buổi tối hắn ta bị giết. Mặc dù cuối cùng không đạt được, nhưng quá trình chịu nhục, hoảng loạn, bị xé rách của Diêu Tiểu Đào đã được ghi lại. Ngô Vị nói nếu đoạn video này truyền ra ngoài, cả đời này của cô sẽ bị hủy.

Diêu Tiểu Đào bị ép phát sinh quan hệ với Ngô Vị, giống như rất nhiều phụ nữ khác trong thôn. Nhưng cô không biết trong số những người này, có bao nhiêu người tự nguyện, có bao nhiêu người bị ép giống cô.

Cô không thể chịu được Ngô Phương Lâm, cũng không thể chịu được Ngô Vị. Hai người họ không có gì khác nhau, dùng thủ đoạn khác nhau để làm cùng một việc. Cho dù cô không cần sống nửa đời sau cũng phải vạch trần chuyện này ra.

Ghi chép chỉ tới đây, Thu Diễm đọc hết, cảnh sát phá án thở dài: "Cô gái này hồ đồ quá, nếu cô ấy có thể nói thật trong vụ án Ngô Phương Lâm đâu đến lượt ngày hôm nay."

Thu Diễm không đưa ra nhận xét gì, chuyện đến nước này phê bình quá khứ dĩ nhiên là dễ dàng. Nhưng ở vị trí của Diêu Tiểu Đào, cô cũng không ngờ được người "giúp" cô thật ra là bản thân ma quỷ.

Thu Diễm trả lại ghi chép, nói với cảnh sát: "Tôi còn có một bằng chứng bổ sung, chứng minh Ngô Vị lợi dụng chức vụ của mình kiểm soát những người phụ nữ ở thôn Bích Thủy duy trì mối quan hệ không đứng đắn với anh ta."

Thu Diễm vẫn chưa kịp đi tìm Lương Quyên Quyên, nhưng nếu trong video nói anh có quyền làm chủ với những bằng chứng ghi âm này, như vậy Thu Diễm chọn giao cho cảnh sát. Lại thêm ghi chép tố giác của Diêu Tiểu Đào, là một bằng chứng mạnh mẽ Ngô Vị phạm tội.

Tất nhiên, những chuyện được nhắc đến trong đó vẫn cần cảnh sát điều tra. Nhưng vụ án này đã đến mức nghiêm trọng, anh nghĩ cảnh sát ở đây cũng không tìm được lý do để ba phải nữa.

Sau khi kiểm tra kỹ nội dung email và bản ghi âm, cảnh sát mới liên lạc với Lương Quyên Quyên đến, lấy lời khai riêng của cô và Thu Diễm. Phần Thu Diễm kết thúc rất nhanh, nhưng Lương Quyên Quyên tốn khá nhiều thời gian. Lâm Giang Nhai và Diêu Tiểu Đào vẫn chưa đi, đang chờ họ ở bên ngoài. Hôm nay toàn bộ đồn cảnh sát thị trấn xuân Vụ đều xoay quanh họ. Thu Diễm đến nói chuyện với đồn trưởng một lúc, nhất trí cho rằng sau khi lập hồ sơ vụ án này rất có thể sẽ được cục thành phố Lê Xuyên tiếp quản.

Đây là chuyện tốt, càng nhiều lực lượng cảnh sát điều tra, càng có thể tìm ra chân tướng nhanh hơn.

Sau khi lập biên bản xong đã đến đêm, Lâm Giang Nhai quyết định bốn người tìm chỗ ăn cơm ở thị trấn. Khí sắc của Lương Quyên Quyên bây giờ tệ hơn lần gặp ở chợ, Thu Diễm nói với cô và Diêu Tiểu Đào: "Thật ra phải cảm ơn hai em có thể đứng ra làm chứng chỉ ra anh ta, làm như vậy rất dũng cảm, thật đấy."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!