Thu Diễm không biết nếu có thể quay lại nửa năm, liệu anh có còn hành động theo cảm tính như vậy không. Vì giận dỗi nhất thời mà lấy tương lai sự nghiệp của mình ra làm trò đùa.
Ngày đầu tiên đến báo cáo, mới vừa đến sở tư pháp ngõ Hòe Kim, Lục Từ đã gọi điện tới.
Thu Diễm nhìn thấy cái tên liên tục nhấp nháy trên màn hình điện thoại, hình như đã chờ khoảnh khắc này rất lâu rồi. Nhịp tim chợt tăng nhanh, anh cúp máy luôn. Lục Từ gọi lại, anh lại cúp. Đúng lúc giám đốc Mạnh Bình của sở tư pháp từ trên tầng đi xuống, Thu Diễm chỉ kịp gửi một tin nhắn thoại cho Lục Từ, làm việc, đang bận, để nói sau.
Lục Từ trả lời anh ba dấu chấm than, lại gửi, giữa trưa anh đến tìm em, dấu chấm than.
Thu Diễm hít sâu một hơi, tiến lên đón Mạnh Bình, chào một tiếng giám đốc Mạnh, tôi là Thu Diễm, viên chức cải tạo hôm nay đến báo cáo.
Mạnh Bình khoảng bốn mươi tuổi, tóc ngắn giàu kinh nghiệm, dáng người cũng xem như nhỏ nhắn trong phái nữ nhưng giọng rất to, khóe mắt có vài vết chân chim nhỏ khi cười sẽ tạo thành bông hoa. Cô vui vẻ nói: "Có anh đẹp trai đến sở chúng ta, mấy cô gái trong sở biết cậu sẽ đến nên mấy hôm nay như đi chơi hội."
Trên bậc thang sang lưng Mạnh Bình thực sự có mấy cô gái trẻ vui thích ngó ra như một hàng chim khách. Trong đó có một sinh viên mắt to vẫy tay nhiệt tình với anh. Đơn vị cơ sở cộng đồng thế này ngoài biên chế chính thức ra, ngày thường sẽ thuê rất nhiều tình nguyện viên và nhân viên thời vụ, phần lớn là sinh viên hoặc phụ nữ trung niên. Thu Diễm đoán cô gái toe toét này khả năng cao là tình nguyện viên.
Thu Diễm dễ xấu hổ, không ngờ có "nghi thức chào đón" long trọng thế này. Anh cười xấu hổ. Mạnh Bình xua tay với mấy cô gái: "Nhìn trai đẹp xong rồi, mọi người đi làm việc đi, lát nữa sẽ có người trong cục đến kiểm tra lại nói sở chúng ta không làm việc nghiêm túc."
Cô gọi cô gái mắt tròn kia: "Trịnh Tư Tâm, lão Thịnh sắp xếp ai dạy buổi phổ biến pháp luật hôm nay?"
"Vẫn mời thầy Chu, em lập tức ra đầu ngõ đón thầy ấy."
Mạnh Bình nói thầm: "Sở chúng ta không thể dùng người mình giảng bài hả, lần nào cũng mời giáo viên bên ngoài, chút kinh phí ít ỏi tiêu hết cho bên ngoài rồi."
"Cán bộ cải tạo của chúng ta bận quá làm gì có thời gian ạ." Trịnh Tư Tâm rất mạnh dạn: "Anh đẹp trai ơi, anh có thể dạy buổi phổ biến pháp luật không."
Thu Diễm là thạc sĩ, cảm thấy mình vẫn đủ khả năng phổ biến pháp luật cơ bản cho người bình thường. Anh chưa kịp trả lời thì Mạnh Bình đã đập vào vai Trịnh Tư Tâm: "Ơ, giỏi làm quen với trai đẹp nhỉ? Không phải định đi đón người à?"
Trịnh Tư Tâm nhảy tót chạy ra ngoài.
Mạnh Bình dẫn Thu Diễm đi làm quen với hoàn cảnh. Sở tư pháp ở ngõ Hòe Kim không lớn, chỉ có hai tầng nhỏ chen chúc nhau. Mạnh Bình chỉ cách bố trí tầng dưới liếc mắt là có thể nhìn rõ rồi nói, nào, tôi dẫn cậu đi tham quan trước, công việc cải tạo cộng đồng hàng ngày của chúng tôi thực hiện ở tầng dưới, gồm các bài giảng phổ biến pháp luật, tuyên bố hòa nhập cộng đồng, giải quyết các thủ tục cải tạo cộng đồng, v.v. Ngày thường chúng tôi làm việc ở tầng trên.
Nói xong dẫn anh đi lên tầng. Diện tích tầng trên giống tầng dưới, nhưng cách bố trí có thay đổi nhỏ, có hai văn phòng một cho giám đốc Mạnh sử dụng, một cho tài vụ sử dụng, còn lại cho mọi người sử dụng.
Mạnh Bình giới thiệu giám đốc văn phòng Thịnh Hoài Nam, và vài cán bộ cải tạo khác nhập chức sớm hơn Thu Diễm. Nói với Thu Diễm công việc cụ thể đều do giám đốc Thịnh sắp xếp, có gì không hiểu cứ hỏi y. Lại bảo Thịnh Hoài Nam giải thích cho anh công việc chủ yếu hiện tại trong sở.
Thịnh Hoài Nam cười rạng rỡ duỗi tay ra với anh, vừa lên tiếng lại nói "Mong cậu giúp đỡ nhiều hơn"…
Thu Diễm cảm thấy đồng nghiệp trong sở đều vô cùng nhiệt tình với anh, có lẽ anh cũng đoán được lý do. Một người mới đến một sở tư pháp cấp cơ sở bình thường sẽ không có đãi ngộ này, rõ ràng anh đến làm việc nhưng mơ hồ cảm thấy thân phận này của mình mang đến phiền phức cho người khác. Lãnh đạo trực tiếp của anh hoàn toàn không coi anh như cấp dưới.
Song anh cũng không có cách nào giấu diếm thân phận của mình, trong hệ thống mà bất kể vị trí nào cũng phải kiểm tra chính trị này, anh nộp đơn vào bất kỳ vị trí nào cũng sẽ điều tra rõ bối cảnh gia đình anh. Nói cách khác, chỉ cần ở trong hệ thống này, cho dù anh ở đâu cũng sẽ là đối tượng chăm sóc đặc biệt.
Tuy từng tưởng tượng đến tình huống này, nhưng khi thật sự tự trải nghiệm trong công việc, Thu Diễm vẫn cảm thấy khó xử.
Anh hơi cúi đầu máy móc bắt tay giám đốc Thịnh, đáp lời sau này phải học tập anh nhiều hơn.
Thịnh Hoài Nam lại cười ha ha, nói đâu có đâu có, học hỏi lẫn nhau.
Mạnh Bình phải ngắt lời y, Thịnh Hoài Nam mới bắt đầu giới thiệu tình hình công việc cụ thể, "Hầu hết công việc của cơ quan hành chính sở tư pháp cấp cơ sở như chúng tôi đều rất vụn vặt như phổ biến pháp luật cộng đồng, hỗ trợ tổ dân phố hoặc đồn cảnh sát hòa giải tranh chấp nhân dân, hỗ trợ chính phủ thực hiện một số công việc duy trì trật tự xã hội. Đây là những công việc chúng tôi làm khi có yêu cầu, có lẽ cậu chưa từng tiếp xúc với những công việc này trước đây đúng không?
Dù sao trong môi trường kia của cậu sẽ tiếp xúc với…"
Mạnh Bình thấy y lại muốn nói sang chuyện khác, kịp thời lên tiếng ngắt lời: "Anh nói công việc cụ thể của cán bộ cải tạo đi."
"À à được, Tiểu Thu lúc cậu nộp đơn vào vị trí này chắc cũng tìm hiểu qua, cán bộ cải tạo là cải tạo cộng đồng, chủ yếu là giáo dục, giúp đỡ một số tội phạm nhẹ tái hòa nhập xã hội. Chủ yếu hướng đến người án treo, chấp hành án ngoài trại giam, người được tạm tha, v.v. Về phần công việc chính ngày thường, một là phải giảng dạy và kiểm tra pháp luật với họ; hai là phải thường xuyên giám sát các hành vị bên ngoài nhà tù của họ, không vi phạm pháp luật, đảm bảo họ không bước lên con đường phạm tội nữa; ba là phải giúp đỡ họ tái hòa nhập cộng đồng. Ví dụ như đào tạo kỹ năng nghề nghiệp, lấy danh nghĩa của sở hợp tác với một vài cơ quan lao động để giới thiệu công việc."
Thu Diễm cũng đã tìm hiểu nội dung công việc trước khi đến báo cáo, vừa nghe Thịnh Hoài Nam giải thích vừa ghi lại. Thịnh Hoài Nam lại nói: "Thật ra nội dung công việc nghe rất rườm rà, đến khi cậu quen việc là ổn."
Thu Diễm gật đầu: "Tôi sẽ chăm chỉ học tập các tiền bối."
Lúc này đồng nghiệp khác cười nói: "Giám đốc Thịnh, anh đã giảm bớt nội dung công việc phiền phức nhất rồi, như vậy là không được đâu, đừng lừa Tiểu Thu. Sai này lúc tăng ca mới nghĩ trước đó giám đốc không nói như vậy, sao lại nhiều việc thế này."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!