Chương 18: (Vô Đề)

Trên đường quay về, Trang Hàm vẫn luôn trầm mặc không nói, trên mặt không một biểu tình, nhìn không ra là vui hay buồn.

Việc phát sinh ở Trang Phủ, Kì An đã bẩm báo với Ngô Văn Hiên từ sớm, lúc này hắn đang nằm trên đùi Trang Hàm nhắm mắt đánh một giấc, không hề có ý muốn an ủi.

Mã xa đi về phía trước, Trang Hàm nhìn ra bên ngoài qua màn che bị gió thổi bay lên, thấy có vẻ sắp mưa rồi.

Nghẹn, thật ngột ngạt。

Ngô Văn Hiên nheo mắt nhìn thấy Trang Hàm sắc mặt không tốt, thấp giọng nói,

"Việc ở Trang phủ, Tiểu An Tử mới nãy có nói cho ta rồi, phái vài tên nô tài giáo huấn là được, cần gì phải tức đến nỗi này. Với lại, nữ nhân này a, là một bà cô ngang ngược hoạnh họe, không cần chấp nhất với loại người như nàng."

Trang Hàm thở dài, đạo lý này cậu làm sao không hiểu, không phục nói,

"Vương gia giáo huấn phải."

Ngô Văn Hiên nhìn cậu, khẽ cười một tiếng, lại tiếp tục nhắm mắt ngủ thiếp đi.

Lúc vừa tới Vương phủ, liền gặp một nha hoàn vội vã chạy tới, hành lễ, đến sát trước mặt Ngô Văn Hiên nói nhỏ gì đó.

Thần sắc Ngô Văn Hiên ngay tức khắc biến hoảng loạn, vội hỏi, Thỉnh đại phu chưa?

Thưa, đã thỉnh. Nha hoàn đó đáp,

"Nhưng Hàn thiếu gia không cho đại phu xem, đem chính mình khóa ở trong phòng rồi, chúng nô tì không vào được, người cũng không chịu ra."

Hoang đường!

Ngô Văn Hiên tức giận,

"Các ngươi làm sao có thể để em ấy như vậy?"

"Nô tì biết tội, nhưng Hàn thiếu gia nóng nảy thế nào Vương gia cũng biết rồi, bọn nô tì cũng không có biện pháp."

Nha hoàn đó quỳ xuống,

"Thỉnh Vương gia mau qua đó xem xem."

Ngô Văn Hiên không nói gì, ngay cả cùng Trang Hàm nhắn nhủ vài lời cũng không kịp, vôi vội vàng vàng chạy qua Tây Uyển.

Tây Uyển này Trang Hàm có đi qua, không hề quá tráng lệ, thậm chí mang theo hơi thở đơn giản và mát mẻ, ở tại Vương phủ này rõ ràng là độc nhất vô nhị.

Vương Phi.

Vân Nhi thấy Trang Hàm ngơ ngác, cẩn thận khẽ gọi một tiếng.

Trang Hàm hồi thần lại, quay người hướng viện tử của cậu đi tới.

Tiến vào viện tử, cậu thấp giọng đối với Vân Nhi và Tiểu An Tử phân phó,

"Hai người cũng mệt rồi, đi nghỉ ngơi đi, ta cũng muốn nghỉ ngơi một chút."

Vâng, Vương Phi.

Kì An lui xuống rồi, Vân Nhi còn chưa có lùi bước, Trang Hàm nhìn nàng hỏi,

"Vân Nhi còn có chuyện gì sao?"

Vân Nhi gật gật đầu,

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!