Chương 3: Sự cố ngoài ý muốn

Đường Tuyết sắp sinh nhật, trước đó một tuần đã thông báo với Lê Ngữ Băng, yêu cầu cầu chuẩn bị quà.

Lê Ngữ Băng không muốn hao tâm tổn trí vào sinh nhật người kia, ban đầu chỉ định gấp máy bay giấy làm quà đối phó.

Chỉ là hôm nay, cậu thấy ở siêu thị có bán nhện giả. Con nhện làm bằng nhựa dẻo, to bằng bát canh lớn, đen sì giống y thật khiến da đầu người xem phải run lên.

Thứ ghê tởm như vậy rất thích hợp để tặng cô nhóc đáng ghét.

Vì thế Lê Ngữ Băng lén mua nhện giả, còn bỏ thêm 2 tệ nhờ ông chủ dùng giấy gói lại làm quà.

Ông chủ vừa gói quà vừa hỏi hỏi: "Quà này cháu tặng ai?"

Lê Ngữ Băng cong môi, thẳng thắn đáp: "Bạn cùng bàn của cháu."

"Ồ, bạn cùng bàn của cháu là nam hay nữ?"

"Nữ ạ."

Ông chủ giao món quà được gói cẩn thận cho cậu, lo lắng nhắc nhở: "Anh bạn nhỏ, cháu tặng con gái thứ này, e là sẽ bị đánh đấy."

...

Lê Ngữ Băng đưa Đường Tuyết quà sinh nhật, Đường Tuyết vội vã mở ra.

Cậu ngồi bên cạnh yên lặng quan sát biểu cảm của cô, mong chờ được chứng kiến dáng vẻ cô sợ hãi.

Đường Tuyết nhìn thấy con nhện thì hơi ngạc nhiên, cô dùng đầu ngón tay vuốt ve lưng con nhện, nói: "Mình còn tưởng nhện thật, dọa mình nhảy dựng lên."

Dọa cậu nhảy dựng lên... Nhưng cậu đâu có nhảy...

Lê Ngữ Băng thất vọng, hỏi cô: "Cậu không sợ à?"

"Không sợ. Mẹ mình nói, tất cả động vật đều sợ con người."

Lê Ngữ Băng cảm thấy Đường Tuyết hơi đáng sợ.

Giờ cơm, Đường Tuyết bắt con nhện lớn thả sau lưng Lê Ngữ Băng, hai người xuất hiện tại căng tin dọa những đứa trẻ khác khóc thét, suýt nữa xảy ra sự kiện giẫm đạp.

Bởi vậy cả hai đều bị mời phụ huynh.

Mẹ nghe hết chân tướng, cảm thấy không thể tin nổi. Trên đường về nhà, cô nói với Lê Ngữ Băng: "Con có ngốc không hả, tặng bạn nữ quà sinh nhật lại đi tặng nhện? Con cứ thế này sợ rằng sẽ cô độc cả đời thôi."

Tâm trạng Lê Ngữ Băng Tâm sa sút, mặt không biểu cảm nhìn phong cảnh bên ngoài cửa xe.

Con đường phản kích Đường Tuyết, cậu đi rất gian khổ.....

Thượng tuần tháng mười một, Đường Tuyết chào đón hoạt động cô thích nhất – du lịch mùa thu.

Địa điểm du lịch mùa thu năm nay là ngoại ô Lộc Sơn. Núi Lộc Sơn là một ngọn núi thấp, sườn núi trồng rất nhiều táo, thu sang, khắp núi đều là táo đỏ sai trĩu, tựa như hàng ngàn chiếc đèn lồng nho nhỏ, vô cùng xinh đẹp. Do đó dân bản xứ còn gọi Lộc Sơn bằng cái tên "Núi Bình Quả".(*)

(*) "Bình quả" có nghĩa là quả táo.

Đã tới núi Bình Quả thì nhất định phải đi xem các bác nông dân hái táo, hơn nữa nghe đồn rằng nếu ngoan ngoãn, bọn họ sẽ có cơ hội tự tay hái táo.

Vừa đến Lộc Sơn, các bạn nhỏ đã giống như chim sổ lồng líu ríu không ngừng, cô giáo Triệu thấy các bạn nhỏ xôn xao bèn cảnh cáo: "Phải nghe lời cô, không được chạy loạn, trên núi có hổ chuyên ăn thịt trẻ con... Đường Tuyết, khăn quàng đỏ của em làm sao vậy?"

Vừa rồi Đường Tuyết nghịch ngợm lỡ cởi ra, lại không thắt được như ban đầu, thử vài lần đành từ bỏ, tùy tiện vắt khăn quàng đỏ trên cổ như mới bước từ phòng tắm ra.

"Cô ơi, em không biết thắt." Đường Tuyết nói.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!