Chương 3: (Vô Đề)

Tôi lau đi vệt m.á. u bên miệng, tập tễnh bước vào nhà, lấy đôi giày thể thao hôi rình của Lưu Hùng ra.

Đôi giày này gọi là gì J, giá hơn cả nghìn tệ một đôi.

Nhưng với Lưu Hùng, đây chỉ là một đôi trong số rất nhiều giày thể thao của cậu ta, chẳng có gì đặc biệt.

Mẹ tôi sẵn sàng bỏ ra nửa tháng lương để mua cho cậu ta một đôi giày nhưng lại vì 50 nghìn mà nghiền nát lòng tự trọng của tôi.

Tôi cắn chặt răng, mùi m.á. u tanh trong miệng cứ cuồn cuộn trào lên.

Tôi phải thi đại học!

Tôi phải rời khỏi đây!

Tôi phải thoát khỏi cái nhà này, thoát khỏi nơi này!

Nhưng khi đó, tôi vẫn còn quá ngây thơ.

Tôi không biết rằng, bọn họ sẽ không bao giờ để một nô lệ trốn thoát.

Họ muốn vắt kiệt đến giọt m.á. u cuối cùng của tôi!

2

Từ ngày hôm đó, tôi lao vào học như điên.

Những lời chế giễu, mỉa mai của người khác, tôi đều bỏ ngoài tai, trong lòng chỉ ôm một hy vọng duy nhất.

Tôi phải rời khỏi nơi này, càng xa càng tốt.

Sáng sớm bốn giờ tôi đã dậy, tối mười hai giờ mới đi ngủ. Nhiều lần, tôi cảm thấy từng cơn đau nhói ở ngực.

Nhưng tôi không sợ, điều tôi sợ là mình không thể thoát ra khỏi đây.

Ông trời không phụ lòng người, vào một buổi chiều bình thường, cô chủ nhiệm gọi tôi lên văn phòng.

Lưu Lai Đệ. Cô chủ nhiệm mỉm cười, đưa tờ bảng điểm vừa in cho tôi, giọng nói mang theo chút xúc động:

"Em thi được 634 điểm! Với điểm số này, em có thể đăng ký vào trường đại học 985 ở Đế Đô!"

Tôi ngây người cầm lấy tờ giấy, nhìn chăm chăm đến mức mắt cay xè mà không dám chớp.

Tôi sợ rằng chỉ cần chớp mắt, tờ giấy này sẽ biến thành một giấc mơ và tan biến.

Lai Đệ. Cô chủ nhiệm xoa đầu tôi, xúc động nói:

"Tri thức thay đổi vận mệnh, em đã thay đổi vận mệnh của chính mình!"

Ánh nắng ban trưa chói chang, tiếng ve ngoài cửa sổ thật ồn ào.

Khoảnh khắc này, tôi nắm chặt tờ bảng điểm, bỗng cảm thấy mắt cay xè, nước mắt trào ra.

Mười mấy năm trời như một cơn ác mộng, tôi không hiểu tại sao mình phải chịu đựng những đau khổ như thế.

Có lẽ đây là số phận của tôi.

Nhưng giờ đây, giữa bóng tối đã hé ra một tia sáng, tôi cuối cùng cũng nhìn thấy khả năng thay đổi số phận.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!