Lô Vỹ Tinh bước quay về phòng tuyển chọn, trong lòng vẫn còn nghĩ về người đàn ông với dáng vẻ tuấn mỹ yêu nghiệt có tên là Lý Huân Hy kia.
Anh ta thật sự là Lý Huân Hy sao?
Đang suy nghĩ mông lung thì cô đã bước chân đến trước cánh cổng của phòng tuyển chọn rồi. Lô Vỹ Tinh đưa tay mở cửa
Cạch.
KHông khí như ngưng đọng.
Cái gì thế này?
Lô Vỹ Tinh mở to mắt nhìn về phía trước.
Cái gì thế này? Đây là lần thứ n cô tự đặt câu hỏi này cho mình.
Trước mắt cô đang diễn ra cái gì thế này?
Ninh Kiến Thần và người đàn ông tên Lý Huân Hy kia đang đứng giữa sân khấu, nơi dành cho các thí sinh diễn ra cuộc thi tuyển. Nhưng hai người họ đang làm cái gì thế kia?
Ninh Kiến Thần và Lý Huân Hy đang đứng ở đó, đối diện với nhau. Nhìn nhau bằng ánh mắt sẹt qua những tia tửa điện. Bao quanh hai người là một vùng hào quang sáng chói mang tên băng tuyết, cách biệt với tất cả mọi người xung quanh.
Lô Vỹ Tinh nuốt ực một ngụm nước bọt, nhẹ nhàng đi lại chỗ ngồi của mình.
Rốt cuộc trong thời gian ngắn ngủi cô đi vệ sinh đã có chuyện gì xảy ra vậy? Ai nói cho cô biết có được không?
Lô Vỹ Tinh ngồi xuống, nhìn xung quanh ai ai cũng đang nhìn vào hai người kia.
Cô cũng đè nén sự tò mò đang nổi dậy trong lòng, đưa mắt nhìn Lý Huân Hy và Ninh Kiến Thần.
Hai người đàn ông nổi bật, hai người đàn ông cao lớn mang trong mình khí chất cao ngạo, lãnh mặc đến có chút bức người. Hàn khí tỏa ra từ hai người họ khiến người ngoài nhìn vào bất giác lạnh sống lưng.
Lô Vỹ Tinh đang không hiểu mô tê gì, bỗng có ngón tay vỗ nhẹ vào vai cô. Cô quay đầu nhìn thì thấy một bé gái tầm sáu đến bảy tuổi gì đó ở phía sau lưng mình đang bày ra bộ dạng lén lén lút lút như kẻ trộm. Cô bé liếc đông liếc tây một lượt rồi liếc hai người đàn ông đang là tâm điểm kia, sau đó ghé sát tai Lô Vỹ Tinh mà thì thầm: "Chị ơi, hai chú đẹp trai kia đang sắp đánh nhau đấy."
Lô Vỹ Tinh nghe vậy thì giật mình, mở lớn mắt nhìn cô bé kia, cũng ra vẻ bí mật thì thầm lại: "Đánh nhau? Tại sao lại đánh nhau?"
Ôi. Chỉ trong vòng chưa đầy năm phút cô đi vệ sinh mà hai người kia đã xảy ra xích mích gì để dẫn đến tình trạng này thế này?
Ninh Kiến Thần vốn không phải là người hay nói chuyện với người lạ, hắn cũng không bao giờ quan tâm những thứ xung quanh mình. Đối với hắn, vốn dĩ hắn sinh ra đã là bá chủ, là cái rốn của vũ trụ rồi. Làm sao hắn lại đi gây sự với Lý Huân Hy vậy?
À không... phải là ngược lại mới đúng chứ. Chẳng lẽ là Lý Huân Hy vô cớ gây sự với Ninh Kiến Thần?
Aizzz.... nghe kiểu nào cũng không thấy đúng nha.
"Hình như là đánh nhau vì một cô gái. Không phải là chị sao?" Bé gái nhíu nhíu lông mày nhìn cô nghi ngờ. Hai má phúng phính phồng ra, hai mắt to tròn nhìn cô chớp nhẹ một cái.
Đánh nhau vì một cô gái? Chẳng lẽ... là vì cô thật sao?
Lô Vỹ Tinh bỗng dưng nhớ tới vừa rồi cô gặp Lý Huân Hy trên đường đi tới toilet cô đã gặp Lý Huân Hy, anh ta đã ôm eo cô, rồi còn đưa danh thiếp cho cô. Chẳng lẽ là Ninh Kiến Thần đi theo cô nên nhìn thấy...
Vì vậy nên...
Nên hắn mới tức giận mà... mà...
Cô không dám nghĩ tới. Nhưng nếu thật sự là do cô thì cô phải là người phá giải mối hiềm khích này. Hừm...
Lô Vỹ Tinh nắm chặt nắm tay vẻ quyết tâm.
Còn hai người đàn ông đang đứng đó thì đưa mắt nhìn nhau. Ai cũng ngời ngời anh tuấn, mười phần mê hoặc.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!