Nhìn ly kem bắt mắt trước mặt, Lạc Tuyết từ từ múc từng muỗng kem lên ăn. Quả thật, kem rất ngon, hương vị cũng thật đặc biệt. Kem tan ra ngay từ đầu lưỡi kèm theo hương vị thanh thanh của trái cây rồi chạy xuống cuống họng với hương vị ngọt ngọt, chua chua, với cái lạnh tê tê ở đầu môi kèm theo hương vị biến hóa đặc sắc... Ly kem này đã khiến Lạc Tuyết bị thuyết phục hoàn toàn
Mắt lim dim, ngồi nhâm nhi hưởng thụ từng muỗng kem, ăn gần hết ly kem thì bỗng dưng muỗng của cô chạm vào một cái gì cứng cứng. Lạc Tuyết tò mò nhìn vào ly kem thì thấy một vật màu đen nhỏ nhỏ đang lấp lánh bên trong, cô dùng muỗng múc lên xem thử. Chưa kịp nhìn thử cái bên trong là gì thì bỗng nhiên có người va vào cô khiến cái muỗng cùng với thứ đó văng xuống đất.
" Ách. Xin lỗi ta bị vấp té "
" Lee? "
- Lạc Tuyết ngạc nhiên nhìn người đang đứng gãi đầu trước mắt.
" Ah ~ Tuyết nhi, em ở đây hả? "
- Lee cười cười nhìn Lạc Tuyết - " Tôi làm đổ ly kem của em rồi, hay để tôi đền em thứ khác nha? Tôi biết một quán ăn gần đây ngon lắm "
" Hả? "
- Lạc Tuyết chưa kịp hiểu gì thì đã bị Lee nắm tay dắt đi.
" Bảo Bối...? "
- Sau khi đi lượm cái nhẫn xong, Bảo Nam không thấy Lạc Tuyết đâu nữa liền quay đi kiếm. Chạy ra ngoài cửa, hắn thấy Lạc Tuyết đang được một người con trai khác nắm tay kéo vào chiếc siêu xe màu xám đang đậu phía bên đường. - " Lee? "
Nhìn kĩ, thì ra không ai khác ngoài Lee, Bảo Nam trợn mắt nhìn cái tên tóc bạc đáng ghét kia. Lee sau khi kéo Lạc Tuyết thành công vô xe thì liền quay mặt nhìn Bảo Nam với ánh mắt khiêu khích, cười đắc thắng rồi leo lên ô tô chạy đi mất.
" Được! Chú thích thì tôi chiến với chú "
- Mặt vẽ lên vô số cái vạch đen, Bảo Nam đi vội về xe của mình rồi rồ ga rượt theo.
Lại sau một hồi vòng vèo, Lee chở Lạc Tuyết tới một quán cơm truyền thống ở khu phố ẩm thực gần trung tâm thành phố.
" Đi nào, nơi đây bán đồ ăn ngon nổi tiếng đấy "
- Lee nắm tay Lạc Tuyết kéo vào bên trong.
Ngay khi vừa vào bên trong, Lạc Tuyết đưa mắt nhìn xung quanh. Quán được làm theo cách truyền thống, khung cảnh được trang trí đầm ấm, trang nhã nhìn rất đẹp mắt.
" Em ở đây đợi tôi một chút "
- Sau khi kéo Lạc Tuyết ngồi vào bàn, Lee vội vội vàng vàng chạy đi đâu đó.
Lạc Tuyết gật đầu, ngồi nhìn ngắm xung quanh. Nơi này thiết kế thật đẹp a, bất quá, nổi tiếng như vậy sao lại không thấy một mống khách nào?
" Cạch "
Tiếng cửa mở ra thu hút sự chú ý của Lạc Tuyết - " Le... Bảo Nam? "
" Em thật tệ a. Bỏ anh lại một mình ~~ "
- Mái tóc vàng nào đó cất giọng oán trách, thút thít, ngồi xuống bên cạnh Lạc Tuyết.
" Ách... Ta xin lỗi. Đừng... đừng làm cái giọng đó nữa "
- Lạc Tuyết rùng mình ngồi nhích ra hai ghế.
" Tại saoo chứ
Em làm anh thật đau lòng, tổn thương trái tim mỏng manh của anh rồi :((( "
- Được nước lấn tới, Bảo Nam lại càng hứng thú lấn qua thêm.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!