Chương 28: Trở Về

" Nè Đồ Ngốc? "

- Khả Vân vừa thu xếp hành lý vừa lén lén đưa mắt nhìn Nam Thiên đang ngồi lơ ngơ đưa mắt thẩn thơ đang nằm mộng mơ kia.

" Hửh? "

" Ta... Ngươi... "

" Hả? "

" E hèm ~ Có gì ta đi trước a. Hai ngươi cứ việc tâm tư tỏ tình thoải mái rồi theo sau cũng được nga ~ "

- Lạc Tuyết tay cầm túi nải vắt lên lưng rồi quay qua Khả Vân - " Cố lên a ~ Cho dù kết quả như thế nào ta đều ủng hộ ngươi "

Nói rồi Lạc Tuyết leo lên ngựa phóng đi mất.

Sau khi nghe câu nói của Lạc Tuyết, Khả Vân nghiêng đầu khó hiểu rồi dần dần mặt biến sang màu đỏ.

" Cái... Cái gì chứ? Không... không phải như ngươi nghĩ! "

- Khả Vân nhìn người ngựa cao chạy xa bay mà hậm hực không thôi! Chết tiệc! Tại sao nó lại ngại chứ?

" Hửh? Khả Vân. Uy uy. Sao mặt ngươi đỏ quá vậy? Mà muốn hỏi ta cái gì? "

" Ách. Không có gì. Chỉ là... Ngươi... Làm sao còn sống? Ta nhớ là... "

- Khả Vân xua xua tay che đi gương mặt đỏ của mình rồi bình tĩnh hỏi Nam Thiên.

" Chuyện đó... "

- Nam Thiên sau khi nghe Khả Vân hỏi vậy liền hiện một cổ khó xử nhưng ngay sau đó liền biến mất - " Chỉ là ta may mắn sau đó được một người cứu giúp nên vẫn sống được thôi"

" Cứu giúp? Nhưng mà ta nhớ là.... "

" Ah mình đi lẹ lẹ thôi không là mất dấu Lạc Tuyết giờ "

" À... Ùm... "

Khả Vân đưa tay lên vuốt nhẹ cái kẹp hình hoa anh đào trên tóc. Có gì đó... Không đúng...

Sau một ngày đi đường, cuối cùng cũng về tới huyện Tam Hà. Lạc Tuyết phấn khởi huých ngựa chạy nhanh hơn.

" Sao Lạc Tuyết nhìn có vẻ vui mừng vậy? "

- Nam Thiên cưỡi ngựa theo sau tò mò hỏi.

" Sao mà không vui cho được? Nàng ta sắp được gặp người ấy mà

"

" Người ấy? Ra là vậy ~ "

Tới vương phủ, Lạc Tuyết đưa ngựa cho gia nhân mang đi rồi vội vàng phi vô trong. Khịt khịt mũi mấy cái liền nghe thấy mùi hương quen thuộc mà mình nhớ mấy ngày nay, Lạc Tuyết vội vàng phi thân tới mùi đó.

" Cạch "

" Sư phụ ta về r... Ơ.... "

- Dừng chân ở phòng thư sách, Lạc Tuyết hớn hở mở cửa ra rồi liền khựng lại, hai mắt mở to như không muốn tin vào mắt mình.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!