Chương 25: Pn 1.2 Lời Hứa

" Con chào dượng ạ "

- Lạc Tuyết tay bỏ mũ ra chào người đàn ông trung niên với vẻ mặt hung dữ đang ngồi trên ghế.

" Thanh Thanh bà mang nó về đây làm gì?? "

- Dượng sau khi thấy nó liền trợn mắt giận dữ như muốn ăn tươi nuốt sống nó.

" Chịu thôi làm như tôi muốn mang nó về? Bên luật sư nó bắt ta phải chịu bảo lãnh cho nó vì ta là người thân duy nhất gì gì đó "

- Dì nó xua tay tỏ vẻ hậm hực không kém.

" Con xin lỗi đã làm phiền dì dượng "

" Phiền phức gì nữa? Mày còn không mau cất đồ bắt đầu đi dọn dẹp đi. Muốn ở trong nhà này thì mày phải làm việc biết không?"

" Dạ... Con biết rồi... Vậy cho con hỏi phòng con ở đâu ạ? "

" Chát!!! "

" Phòng? Mày đã ăn nhờ ở đậu người ta rồi mày còn đòi hỏi? Cút đi làm việc ngay cho tao! "

- Dượng nó nghe nó nói thế liền bật dậy tát nó một cái thật mạnh.

" Vâ... Vâng... Con biết rồi ạ "

- Lạc Tuyết ôm một bên má loạng choạng đứng dậy.

Thế đó, ngày đầu tiên nó về nhà dì dượng nó là như vậy. Bắt đầu là sự khinh miệt, một cái tát và sự bốc lột lao động cho tới cuối ngày...

Ba mẹ... Con sẽ cố gắng!

___________________

" Con Tuyết đâu? Mày ra đây! "

" Dạ dì gọi gì con? "

" Mày ăn con cá tao để trên bàn? "

" Dạ con không có! Con Miu nó ăn đó dì "

" Mày còn láo? "

" Con không có ăn đâu dì. Dì tin con đi "

" Mày còn dám cãi? Lại còn đổ lỗi cho con Miu của tao? "

" Dì đừng... Dì... "

" Choang "

" Chát. Bốp. Bốp "

" Dì đừng... Dì... Đừng... Con xin lỗi mà... Dì đừng đánh con nữa dì "

" Bốp. Bốp. "

" Dì... đừng mà... "

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!