Mọi người sau khi nghỉ trưa thì xuống lầu bàn bạc phân công việc tiếp đón khách mời, đột nhiên thấy tổ đạo diễn bê ra một cái bình thủy tinh trong suốt.
Đạo diễn ngồi xổm dưới camera, cười không có một xíu ý tốt nào: "Qua biểu hiện hôm nay của mọi người, có thể thấy được dựa vào bản thân mọi người cũng kiếm không được tiền. Cho nên bây giờ tổ đạo diễn cung cấp cho mọi người một cơ hội, ở đây có hơn một trăm nhiệm vụ, mỗi người có thể bốc chọn một cái, các nhiệm vụ không giống nhau, có giới hạn thời gian hoàn thành và tiền thưởng sau khi hoàn thành, không hoàn thành được thì phải nhận trừng phạt."
Trong bình thủy tinh có rất nhiều hạc giấy đủ mọi màu sắc.
Hóa ra là đang chờ bọn họ mà! Nhìn vẻ mặt phấn khích của tổ đạo diễn cũng biết nhiệm vụ này khẳng định không phải nhiệm vụ đơn giản gì, nhưng việc đã đến nước này cũng không có biện pháp, mọi người chỉ có thể chấp nhận đi bốc hạc giấy.
Chung Thâm bốc đầu tiên, bàn tay đảo ở bên trong cả buổi, cuối cùng từ sâu bên dưới rút ra một con, mọi người vây xung quanh chờ anh ta mở ra, mảnh giấy chậm rãi được gỡ ra, Chung Thâm đọc nội dung.
" Nhiệm vụ: Mời một ảnh đế đến nhà làm khách.
Khen thưởng nhiệm vụ: Một ngàn đồng.
Thời hạn thực hiện nhiệm vụ: Bảy ngày.
Trong vòng bảy ngày nếu nhiệm vụ thất bại, bị trừ một ngàn đồng phí sinh hoạt, đồng thời ở Trung tâm thương mại Thế Giới biểu diễn bài 《 Quả táo nhỏ rực rỡ nhất 》."
Chung Thâm vẻ mặt lơ ngơ hỏi: "Mời ai? Ảnh đế nào?"
Đạo diễn nói: "Chỉ cần đã từng cầm cúp ảnh đế đều có thể mời, giải Kim Kê hay Bách Hoa thậm chí là giải Oscar, chỉ cần cậu mời được."
Chung Thâm quay đầu cầm cái ly: "Ai cũng đừng ngăn tôi, hôm nay tôi sẽ đập chết ông ta!"
Tổ đạo diễn thực hiện được gian kế, vui tươi hớn hở nhìn mấy người Thịnh Kiều đè Chung Thâm lại.
Chung Thâm quay đầu ôm lấy cánh tay Thịnh Kiều, gào khóc: "Kiều Kiều, bọn họ cũng quá ức hiếp người! Tôi chỉ là một người mới làm sao quen biết ảnh đế được chứ? Còn phải mời, ảnh đế biết tôi là ai sao? Bọn họ đây là không trả phí sân khấu còn muốn ảnh đế tham gia, treo dây thòng lọng cho tôi mà!"
Thịnh Kiều vỗ vỗ đầu anh ta: "Cũng không phải không có biện pháp, anh hỏi Tiếu Tiếu thử xem, cô ấy có lẽ quen ai đó."
Nhạc Tiếu lăn lộn trong giới điện ảnh và truyền hình mấy năm, tham gia các bộ kịch bản lớn, phối hợp diễn với không ít người, đúng thật đã cùng ảnh đế diễn chung, nhưng nhận biết là một chuyện, có quen hay không lại là một chuyện khác.
Thịnh Kiều đương nhiên cũng rõ ràng nhưng vẫn muốn chọc ghẹo Chung Thâm: "Nhưng anh hai ngày này liên tục chọc giận Tiếu Tiếu, cô ấy rất có thể không bằng lòng giúp anh."
Nhạc Tiếu cuối cùng có được cảm giác thỏa mãn khi phong thuỷ luân chuyển: "Tôi càng bằng lòng nhìn anh đến Trung tâm thương mại Thế Giới biểu diễn《 Quả táo nhỏ rực rỡ nhất 》."
Chung Thâm ngao ngao khóc.
Bên này đang nháo lên, bên kia Hoắc Hi lặng lẽ bốc một con hạc màu đỏ, sau khi mở ra, trên đó viết:
[ Nhiệm vụ: Tìm một người họ Kiều chụp ảnh chung và lấy được chữ ký của người đó.
Khen thưởng nhiệm vụ: Ba trăm đồng.
Thời hạn thực hiện nhiệm vụ: Hai ngày.
Trong vòng hai ngày nếu nhiệm vụ thất bại, bị trừ ba trăm đồng phí sinh hoạt, đồng thời làm hết tất cả việc nhà trong ngày. ]
Chung Thâm càng gào khóc to hơn: "Tại sao nhiệm vụ của Hoắc Hi đơn giản như vậy, nhiệm vụ của tôi lại khó như vậy?"
Hoắc Hi nói: "Chắc do mệnh không tốt."
Thịnh Kiều nghẹn cười, nhanh chóng bốc một con hạc giấy, cô có chút tư tâm, âm thầm lấy một con màu đỏ giống Hoắc Hi, sau khi mở ra ở trên đó viết:
[ Nhiệm vụ: Tương tác trực tiếp với cư dân mạng trong hai giờ đồng hồ.
Khen thưởng nhiệm vụ: Hai trăm đồng.
Thời hạn thực hiện nhiệm vụ: Một ngày.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!