Em không có! Không phải em! Đừng nói bừa!
Thịnh Kiều cố gắng giả bộ bình tĩnh: "A? Có sao?" Cô ngẩng đầu nhìn bầu trời: "Không khí hôm nay, e rằng trời sẽ có mưa, ôi chao, sẽ lạnh lắm nhỉ."
Dứt lời, đứng dậy, ôm chậu hoa chạy nhanh như chớp.
Hoắc Hi ngồi tại chỗ một lúc, mặt không chút thay đổi đứng dậy vào nhà.
Dân mạng sôi nổi suy đoán vừa rồi Hoắc Hi đã nói gì.
[ Thịnh Kiều lúc đi trông rất hoảng loạn nha, là bị Hoắc Hi mắng hay sao ]
[ Hoắc Hi rất có giáo dưỡng, cũng không mắng chửi người, cám ơn ]
[ Nói không chừng là chịu không nổi Thịnh Kiều, nói cô ta cách mình xa một chút ]
[ Hy vọng cô ta thật sự có thể tránh xa một chút, tốt nhất là không xuất hiện trong tầm mắt của Hoắc Hi ]
[ Mọi người ở đây đoán mò gì chứ, tôi thấy Thịnh Kiều cũng không cố ý dán Hoắc Hi mà, có bản lĩnh mọi người cũng khiến tổ tiết mục mời mình tham gia đi ]
[ Lời nói ngu ngốc của lầu trên đến thời 8102 có thể nhìn thấy]
[ Cô ta vậy mà lại có can đảm dán đấy, phát sóng trực tiếp tất cả mọi người đều nhìn thấy mà ]
[ Vừa muốn xem Hi bảo bối của tôi, vừa không muốn nhìn thấy Thịnh Kiều, tôi khổ quá mà ]
[ Tôi cũng rất khổ, phải chịu đựng xúc động muốn tự đâm hai đôi mắt của mình, kiên trì xem ]
[ Lầu trên cần gì chứ, không xem mau mau cút, cũng không phải chỉ có một khách quý nhà bạn là lớn nhất]
[ Thịnh Kiều đi rồi để Hoắc Hi nhà bạn đói chết, fan lưu lượng đúng là xem ai cũng không thuận mắt ]
Nhiệm vụ buổi chiều là chụp ảnh tuyên truyền.
Thịnh Kiều vì để bóp chết suy nghĩ muốn xào CP của tổ tiết mục mà khi chụp ảnh cách xa Hoắc Hi, cam tâm tình nguyện đứng ở góc bên cạnh. Sau khi chụp ảnh, mọi người trở về phòng mình nghỉ trưa, cô không có thói quen ngủ trưa, một mình xem TV ở phòng khách một lát. Thời gian ăn tối đã đến, cô đem thịt heo mua hồi trưa cắt nhỏ, thêm nước sốt nấu thành nước sốt thịt.
Phùng Vi là người thứ nhất bị mùi thơm hấp dẫn đi đến, sau khi cô ấy tẩy trang cả người nhìn rất mờ nhạt, giọng nói rất thấp nhưng khi nhìn thấy nước sốt thì ánh mắt lại tỏa sáng, hỏi Thịnh Kiều: "Cô đang làm gì vậy?"
"Mì sốt thịt.*"
Cô ấy hít hít mũi, có chút buồn bã nói: "Tôi đã lâu rồi không được ăn thịt."
Thịnh Kiều nhìn cô ấy một cái, trong phòng có lò sưởi, cô ấy mặc T
-shirt và quần jean ôm sát người, vóc dáng siêu đẹp, có thể gầy đến một chút thịt thừa cũng không có. Người mẫu vì duy trì vóc dáng quả thật phải khổ công rất nhiều.
Thịnh Kiều dùng đầu chiếc đũa chấm một chút nước sốt. "Nếm một chút."
Phùng Vi cau mày lưỡng lự, nghĩ nghĩ rồi đưa đầu lưỡi nếm một chút, sau đó mặt thỏa mãn: "Ăn quá ngon."
Những người ngủ trưa đều đã xuống lầu, bị mùi thơm dẫn đến phòng bếp, mì sốt thịt đã nấu xong. Phùng Vi không ăn, chỉ chia làm năm phần. Khi bưng lên bàn, nước sốt ở trên được ngọn đèn chiếu đến vàng óng ánh, camera quay một đoạn đặc tả, khiến cho số người xem trực tiếp tăng liên tục.
[ Bỗng nhiên muốn ăn mì sốt thịt, tôi muốn đặt một phần bên ngoài ]
[ Tôi cũng vậy! ]
[ Hiện tại tôi nhìn Thịnh Kiều càng nhìn càng thuận mắt ]
[ Một phần mì sốt lầu trên liền thấy thuận mắt? Rõ ràng là làm cho các người xem thôi ]
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!