Chương 11: @Hoắc Hi: Ủng hộ giải ước, cố lên

Hoắc Hi đang ở sân vận động cùng nhân viên thiết kế bối cảnh thương lượng điều chỉnh sân khấu. Bài đăng trên Weibo của Thịnh Kiều là người đại diện Bảo ca dùng di động anh ấy đưa cho anh xem.

Kỳ thật nội dung phần hiệp ước này anh đã sớm biết, Bảo ca là nguyên lão cao tầng của Tinh Diệu, Cao Mỹ Linh là cấp dưới nên đương nhiên những việc này không thể gạt được anh ấy. Chỉ là lúc đó hai người đều nghĩ bởi vì Thịnh Kiều quá ngu ngốc không biết nhìn xa nên mới bị Cao Mỹ Linh dụ dỗ ký phần hiệp ước bất bình đẳng này.

Hiện tại xem bài này trên Weibo mới biết được là lấy thủ đoạn không bình thường ép buộc.

Cái gì gọi là thủ đoạn không bình thường? Dùng cái gì ép buộc?

Bảo ca cảm thán: "Trước kia còn nói con bé ngu ngốc, không nghĩ con bé lại có thể quyết đoán như vậy, trực tiếp giằng co. Bị ép buộc ký hợp đồng thì rõ ràng có nhược điểm trên tay Cao Mỹ Linh, vậy mà vẫn cứng rắn như vậy. Cô gái này, chậc chậc, không nhìn ra nha."

Hoắc Hi nhìn chằm chằm bài trên Weibo nửa ngày, móc di động ra.

Bảo ca ngay lập tức cảnh giác: "Cậu làm gì?"

Anh nói: "Tôi nhắn tin Wechat hỏi một chút."

Đã nhắn Wechat, đợi nửa ngày, Thịnh Kiều không trả lời. Nhân viên công tác ở bên cạnh gọi anh: "Anh xem chỗ này dùng đèn LED màu trắng được không?"

Anh mở phần thông tin liên lạc rồi đi ra ngoài, "Buổi chiều nói sau."

Anh gọi điện thoại qua, điện thoại vang lên vài tiếng mới có người nhận, thanh âm của cô dường như không có việc gì, giống như chuyện gì cũng chưa phát sinh, vẫn giống mỗi một lần nhìn thấy anh, tràn ngập ôn nhu vui mừng: "Hoắc Hi!"

Anh trầm mặc một chút, đạm thanh hỏi: "Có khỏe không?"

Cô mỉm cười: "Em rất khỏe, anh đang làm gì?"

"Ở sân vận động."

"Còn có mấy ngày nữa là đến buổi biểu diễn rồi, em chờ không được nữa!"

Chờ một chút, cái này đâu phải là trọng điểm?

Hoắc Hi nói về chính sự: "Cô đã chuẩn bị sẵn sàng chưa? Cao Mỹ Linh hẳn là sẽ không từ bỏ ý đồ dễ dàng."

"Mỗi thời khắc đều chuẩn bị, anh yên tâm!" Thanh âm của cô đều là ý chí chiến đấu sục sôi, không có nửa điểm bối rối như trong tưởng tượng của anh.

Hoắc Hi rũ rũ mắt: "Vậy là tốt rồi."

Đầu bên kia cũng không nói nữa, anh chuẩn bị ngắt điện thoại.

Thịnh Kiều đột nhiên nói: "Hoắc Hi, nếu....."

Anh đợi một lát, cô lại không tiếp tục nói, anh hỏi: "Nếu cái gì?"

Qua nửa ngày mới nghe cô thấp giọng nói: "Nếu có thứ không tốt liên quan đến em truyền ra ngoài, anh..... sẽ ghét em sao?"

"Thứ gì không tốt?"

Ống nghe có tiếng hít thở nhàn nhạt, một lát sau, cô cười cười: "Không có gì, anh tiếp tục công việc đi, cảm ơn anh đã quan tâm, em rất vui."

Thanh âm kia rốt cuộc không còn tràn đầy sức sống, giống như khinh khí cầu bị xẹp xuống, mặt ngoài chỉ là nếp gấp.

Anh nhìn nhìn màn hình đã tối đen, nhíu nhíu mày.

Cúp điện thoại, Thịnh Kiều vỗ vỗ mặt cổ vũ chính mình, bắt đầu trấn an chín fan trong Fan club. Đều là fan chân ái, vừa nhìn thấy thần tượng của mình chịu ủy khuất nhiều năm như vậy liền phẫn nộ tỏ vẻ muốn phá sập cao ốc Tinh Diệu.

Tuy là Vượng Tử đã sớm biết chuyện này, nhưng không giống với khi Thịnh Kiều chính thức đề xuất giải ước, dẫn đầu trong nhóm nói cả đời không đội trời chung với Tinh Diệu và Cao Mỹ Linh.

Thịnh Kiều vừa buồn cười vừa cảm động, trấn an từng lời, rồi đem công tác kế tiếp đã chuẩn bị phân công cho từng người: "Khống chế bình luận là quan trọng nhất, muốn khống chế tốt bình luận của các account marketing và truyền thông thì khi có ai hắc trên quảng trường chúng ta phải được cử báo ngay. Còn một điểm nữa, chúng ta thật sự thảm, không ai so với chúng ta thảm hại hơn nhưng chúng ta không được bán thảm, chỉ cần có phương án giải quyết hợp lý."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!