Chuyện giữa Chung Lưu và Bạch Cầu, Khương Thanh Tố từng nghe Thẩm Trường Thích nhắc sơ qua, nhưng khi ấy nàng chẳng mấy bận tâm, Thẩm Trường Thích thấy thế cũng không nói thêm.
Với tính cách tránh nữ như tránh hổ, sợ nữ chẳng sợ hổ của Chung Lưu, nàng nghĩ thế nào hắn cũng không dính dáng gì tới Bạch Cầu. Lời đồn về mối tình tương tư giữa hai người kia, phần nhiều là do Thẩm Trường Thích bịa ra cho vui. Thế nhưng khi nàng và Đơn Tà vừa đến "Nhất Túy Phương Hưu", liền thấy lồng đèn đỏ treo trên cửa, giấy hỷ song hỷ dán khắp cửa sổ.
Đầu xuân, thành này cũng giống Vân Tiên thành, vừa qua một trận mưa, liễu trước cửa tửu lâu mới nhú mầm. Cây liễu này là do Bạch Cầu trồng khi mở tửu lâu, nay đã cao hơn mái nhà, từng nhành tơ liễu đung đưa theo gió.
Khi hai người đến nơi, Thẩm Trường Thích đang ngồi tựa dưới cây liễu, ghế ngả nghiêng, tay cầm bút mực, miệng khe khẽ ngâm nga viết mấy thứ chẳng đầu chẳng đuôi.
Trong "Nhất Túy Phương Hưu", đám tiểu nhị đang bận rộn lui tới, đã ngừng bán mấy ngày chỉ để lo hôn lễ của bà chủ và ân công của bà ấy. Nếu có chút sơ suất, ai cũng sợ bà chủ xách dao ra chém thật.
Một tiểu nhị suýt trượt chân khi bưng khay rượu, làm rượu suýt đổ vào người Thẩm Trường Thích. Hắn giật mình la lên: "Cẩn thận chút!"
Tiếng vừa dứt, quyển sách trong tay liền bị người giật mất.
Thẩm Trường Thích "á" lên một tiếng ngẩng đầu, thấy khuôn mặt lạnh lùng của Đơn Tà. Lưng hắn lập tức ớn lạnh, vội đứng bật dậy, lại thấy bên cạnh là Khương Thanh Tố đang cầm quyển Âm Dương Sách.
Khương Thanh Tố lật sách – thực ra chỉ là thú vui mới của Thẩm Trường Thích.
Trang bìa viết: "Tuyệt Thế Mị Hồ Truy Phu Thập Bát Thức".
Nàng nhướng mày, tiện tay mở một trang đọc: "Đuôi hồ ly trắng thuần quấn lấy thắt lưng Chung đại nhân, đôi môi đỏ hồng khe khẽ rên lên, mềm nhũn ngã xuống, cơ lưng Chung đại nhân căng cứng, qua lại hơn mười lần mới thở dài nhẹ nhõm…"
Đọc đến đó, nàng lập tức khép sách, quăng lại cho Thẩm Trường Thích.
Hắn cười hì hì, phủ tay lên bìa sách, toàn bộ nội dung lập tức biến mất. Trước mặt Đơn Tà, hắn lật từ đầu tới cuối xác nhận không có tên ai hay thông tin gì bất thường, rồi mới cất sách vào lòng – ý là hắn không lười biếng làm việc.
Khương Thanh Tố thấy vậy thì buồn cười, liền hỏi: "Ngươi đến đây mấy ngày rồi?"
"Cũng được ba năm ngày. Người nhà họ Chung sắp phát điên rồi. Lần này "lão tổ tông" nhà họ muốn thành thân, người thì khuyên, người thì khóc, sợ rằng khế ước giữa nhà họ và Vô Thường đại nhân sẽ bị hủy từ đời Chung Lưu." – Thẩm Trường Thích nói – "Chung Lưu vừa tức vừa bất lực, nên mới kéo dài đến hôm nay."
Khương Thanh Tố nghiêng đầu nhìn Đơn Tà: "Nếu Chung Lưu thành thân, có ảnh hưởng tới khế ước giữa chàng và nhà họ Chung không?"
"Có." Đơn Tà đáp.
Nàng khựng lại, Thẩm Trường Thích cũng trợn mắt.
Đơn Tà chậm rãi nói: "Chung Lưu là nam, hồ ly năm đuôi là nữ, nếu thành thân và có chuyện phòng the, tất sẽ sinh con. Điều này trái với quy ước ta đã định với nhà Chung – bất kỳ Quỷ sứ nào do nhà họ đưa tới đều không được phép kết hôn, sinh con."
Thẩm Trường Thích trừng mắt, quay sang nhìn Khương Thanh Tố – trong lòng bối rối: Trời đất! Lá bùa ta đốt lần này… không lẽ đại nhân đến đây là để phá hôn sao?
Khương Thanh Tố lại hiểu rõ. Nếu Chung Lưu và Bạch Cầu thành thân, lúc đầu họ có thể dốc lòng vì Thập Phương điện. Nhưng một khi có con, sẽ có ràng buộc, có điều lo nghĩ, trở thành điểm yếu. Một Quỷ sứ như vậy, rất dễ bị người khác lợi dụng, đe dọa Thập Phương điện.
Nàng hỏi: "Vậy chuyến này đại nhân tới đây là để "quậy cưới" sao?"
Đơn Tà nhìn cả hai rồi đáp: "Chung Lưu nghĩ nhiều hơn các người tưởng."
Chỉ câu đó, Khương Thanh Tố đã hiểu rõ, thở phào nhẹ nhõm. Thẩm Trường Thích vẫn ngây người, đưa ánh mắt thắc mắc.
Khương Thanh Tố nói: "Ngươi cũng bảo rồi, Chung Lưu đã quay về nhà, báo với gia tộc chuyện thành thân, chắc chắn là để tìm người kế nhiệm vị trí Quỷ sứ."
Thẩm Trường Thích bừng tỉnh đại ngộ. Thì ra vài hôm trước Chung Lưu nhất định đòi về nhà là vì chuyện này, chứ không phải đi mượn bạc tổ chức cưới, như hắn từng nghĩ.
Chung Lưu đã quyết cưới Bạch Cầu, nhất định sẽ giữ trọn lời hứa. Dù còn ngây ngô trong tình cảm, dù bị ép cưới nửa vời, thì hắn vẫn hiểu chuyện. Nếu cưới mà không bàn bạc với Đơn Tà, cũng chẳng nghĩ đến lời hứa với nhà họ Chung – đấy mới là thảm họa thực sự.
Khương Thanh Tố liếc nhìn vào trong tửu lâu, thấy tiểu nhị đang treo hỷ lụa lên xà nhà. Người không nhiều, nhưng trông thật náo nhiệt, khiến nàng nhớ lại ngày mình và Đơn Tà thành thân.
Nàng quay sang nhìn Đơn Tà, đúng lúc hắn cũng thu hồi ánh nhìn từ chữ song hỷ dán tường, đặt tay lên đầu nàng xoa nhẹ.
Thẩm Trường Thích thấy vậy liền lùi về sau hai bước, suýt sặc nước miếng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!