Tôi là trẻ mồ côi, hồi nhỏ tôi sống rất khổ cực, tôi luôn thiếu thốn tình thương và không có cảm giác an toàn.
Vì vậy, đối với một Phó Hách Ngôn cũng thiếu thốn tình thương và không có cảm giác an toàn, tôi biết cách làm thế nào để chinh phục anh.
Xét trên một số phương diện, chúng tôi là cùng một loại người.
Tôi từng là người duy nhất mang lại cho anh cảm giác an toàn, vậy mà tôi lại phản bội lừa dối anh.
Cằm lại bị người ta mạnh mẽ nắm lấy.
"Anh sẽ không để em rời xa anh nữa."
Tôi kêu lên một tiếng, cả người bị bế ngang lên.
"Tổng giám đốc Phó, anh nhận nhầm người rồi!"
Căn phòng mờ tối.
Người đàn ông địa vị cao quý dịu dàng mà bệnh hoạn hôn lên mặt tôi.
Giọng anh khàn khàn:
Đừng rời xa anh.
Đêm nay, thật điên cuồng.
Không thua kém gì đêm tân hôn của chúng tôi trước đây.
Anh một lần nữa đánh dấu mùi hương của mình lên người tôi.
12
Tin tức tôi bị Phó Hách Ngôn đánh dấu vào đêm đó đã nhanh chóng lan truyền ra ngoài.
Khi Phó Hách Ngôn đang họp, có người lén lút nhét cho tôi một tờ giấy, hẹn gặp mặt tại một địa điểm.
Đến nơi hẹn, tôi phát hiện người đối diện là người quen, một cổ đông đức cao vọng trọng của nhà họ Phó.
Ông ta luôn bất mãn với Phó Hách Ngôn, ông ta cho rằng mình có tư cách hơn nên ông ta luôn muốn lật đổ Phó Hách Ngôn.
Ông già này tuổi đã cao, nhưng ánh mắt vẫn sắc bén và đầy tham vọng.
Ông ta nhìn tôi:
"Quả thật rất giống với người phụ nữ đó."
"Nhưng làm thế thân, sống mãi dưới cái bóng của người phụ nữ khác, rất đáng thương phải không?"
"Theo tôi là lựa chọn sáng suốt của cô, sau khi việc thành, tôi sẽ không bạc đãi cô."
Tôi mỉm cười:
"Tiếc là đi theo Tổng giám đốc Phó, lợi ích càng nhiều hơn."
Ông ta sững người, sau đó ý thức được điều gì, sắc mặt lập tức thay đổi.
"Không ổn, bắt lấy cô ta!"
"Bây giờ mới nhận ra thì đã muộn rồi."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!