Chương 14: Dây mơ rễ má

Có lẽ là do thân phận những người phát hiện đều không đơn giản nên vụ án giấu xác dưới giếng cạn bị mấy quý công tử vô tình lật ra lập tức gây chấn động cả trong ngoài kinh thành, hơn hẳn những vụ án thông thường.

Hơn nữa nha môn Kinh Triệu nhận được báo án chạy tới hiện trường điều tra lại bất ngờ đào được gần mười bộ hài cốt ở dưới đáy giếng, đều đã hoàn toàn thối rữa, kết quả khám nghiệm tử thi ban đầu cho thấy tất cả đều là nữ tính.

Vụ án đáng sợ này lan truyền, nhất thời cả thành xôn xao.

Phủ doãn phủ Kinh Triệu là Cao Thăng bị quan trên ra nghiêm lệnh phá án đúng kỳ hạn, đầu óc căng như dây đàn.

Là chủ nhân hiện tại của khu viện bỏ hoang, Mai Trường Tô bị mời đến vặn hỏi mấy lần, nhưng chàng thật sự không biết gì cả, có hỏi cũng không có đầu mối gì để khai thác tiếp. Cộng thêm danh tiếng đang lên như diều của người này, Cao Thăng cũng không dám làm khó chàng, tất cả uy phong đều đổ lên đầu nhà buôn nọ, đồng thời sai cấp dưới điều tra khắp nơi, cần tìm hiểu rõ ràng trước khi bị bỏ hoang thì khu viện này rốt cuộc là nơi nào.

Sau khoảng bảy, tám ngày, kết quả điều tra đã có, ngay trong năm nay khu viện này đã qua tay hai lần, trước đó vốn thuộc sở hữu của một người tên là Trương Tẫn, người này không biết có hậu thuẫn gì, chỉ biết từng sở hữu nhiều chốn trăng hoa ở kinh thành, tính tình trầm lặng nhưng tài lực và quan hệ đều rất mạnh mẽ.

Bốn năm trước người này bị bệnh qua đời, con cháu chẳng nên thân, tài sản dần dần đội nón ra đi, khu viện này cũng bị mang ra bán

Căn cứ đầu mối này, Cao Thăng lập tức phái người đến nhà họ Trương, bắt hết tất cả nam giới trưởng thành đi tra hỏi.

Lúc này lại có một sử đô quản, tự xưng là tâm phúc của Trương Tẫn khi còn sống đến nha môn Kinh Triệu đầu thú, luôn miệng nói là có người muốn giết hắn để diệt khẩu, thỉnh cầu quan phủ bảo vệ.

Cao Thăng nghe tin thì vô cùng mừng rỡ, lập tức thẩm vấn suốt đêm, còn chưa hỏi được vài câu thì đột nhiên ngoài cửa có hạ nhân đến báo Thái tử điện hạ có khẩu dụ truyền xuống.

Cao Thăng không hiểu có chuyện gì, lập tức thay y phục đi tới chính sảnh. Một tiểu thái giám mặc áo xanh đang đứng ở đó, đợi hắn thi lễ xong liền nói rõ ràng: "Truyền khẩu dụ của Thái tử, được biết vụ án giấu xác dưới giếng cạn trong vương thành, dư luận ồn ào, thân là Thái tử nắm quyền xử lý chính vụ không thể không hỏi đến, vì vậy lệnh phủ doãn phủ Kinh Triệu Cao Thăng ngày mai vào Đông cung gặp Thái tử bẩm báo về vụ án.

Lĩnh dụ!"

"Thần Cao Thăng tuân chỉ dụ của Thái tử." Cao Thăng vội vã khấu đầu.

Thái giám truyền dụ đã đi, Cao Thăng suy đi tính lại, không biết sự tình ra sao.

Có thể làm quan phụ mẫu ở thành Kim Lăng quý tộc đầy đường này, Cao Thăng cũng có một loạt thủ đoạn đưa đẩy khéo léo và một sự nhạy cảm hơn người. Thái tử đột nhiên nhúng tay vào vụ án này, suy nghĩ kiểu gì cũng không giống chỉ vì chức trách nắm quyền xử lý chính vụ của Thái tử, trong đó tất có những ẩn tình.

Cho nên suy tính trước sau, Cao Thăng sai người dẫn tên sử đô quản trong phòng thẩm vấn vào mật thất trong hậu viện của mình, khi xét hỏi cũng cố ý dẹp hết những người xung quanh.

Trong lúc Cao Thăng bí mật thẩm vấn sử đô quản cả đêm thì đèn đuốc trong thư phòng phủ Dự vương cũng sáng choang đến tận khuya.

"Trong tay tên sử đô quản kia thật sự có một danh sách à?" Dự vương Tiêu Cảnh Hoàn đi tới đi lui trong phòng. "Tin tức này có chính xác không?"

"Thuộc hạ có thể bảo đảm." Một người trung niên mặc áo xám đứng trước mặt hắn, chậm rãi nói. "Khu viện đó tên là Lan Viên, danh nghĩa là nhà riêng của Trương Tẫn, thực tế lại là địa điểm kinh doanh bí mật của hắn. Có một số triều thần e ngại quốc pháp, không dám công khai ra vào nơi trăng gió, phải đến chốn bí mật này của Trương Tẫn. Bất kể khách hàng đưa ra yêu cầu gì, hắn đều có thể đáp ứng.

Sau một thời gian, có một số người thích trò ngược đãi để tăng thêm hưng phấn khó tránh khỏi hạ thủ quá đà, lỡ tay giết chết những cô gái bán thân, những thi thể đó chính là một bộ phận trong số này.

Bốn năm trước Trương Tẫn chết, những nơi trăng hoa này cũng bị bỏ hoang. Có điều không ai ngờ hắn lại xử lý thi thể cẩu thả như thế, càng không ai nghĩ rằng hắn còn ghi lại tất cả mọi chuyện vào một bản danh sách."

Ánh sáng lấp lánh trong mắt Dự vương. "Nói như vậy thì trong danh sách đó..."

"Tất cả đều là các nhân vật có máu mặt, thậm chí còn có các quan viên trong triều..."

"Bên phía chúng ta thế nào?"

"Thuộc hạ nghĩ người của hai bên đều có, chỉ là..." Người áo xám cười âm hiểm. "Bên phía Thái tử điện hạ sẽ sốt ruột hơn nhiều..."

"Vì sao?"

"Lúc thuộc hạ tìm được sử đô quản, mặc dù hắn không chịu giao danh sách nhưng vì muốn thuộc hạ tín nhiệm, hắn vẫn nói ra tên mấy người khách đã gây ra án mạng năm đó, trong đó có một người là Lâu Chi Kính."

Mắt Dự vương sáng lên, không khỏi cười to ba tiếng. "Thật sự có Lâu Chi Kính? Ha ha, Thái tử nhất định sẽ sốt ruột đến mức phải giậm chân."

"Lâu Chi Kính trong lòng có ma nên đương nhiên biết rất rõ, thuộc hạ cho rằng hắn nhất định sẽ chủ động xin Thái tử giúp đỡ. Vì sao điện hạ không cho sử đô quản đó vào phủ mà lại để hắn đến nha môn Kinh Triệu? Vạn nhất Thái tử..."

"Yên tâm." Dự vương lạnh lùng nói. "Trong kinh thành này, Thái tử còn chưa thể một tay che trời. Cao Thăng thoạt nhìn rất bình thường nhưng thực ra cũng không phải vậy, bất kể Thái tử đe dọa thế nào thì ít nhất hắn cũng có thể chống đỡ được hai, ba ngày."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!