Ngày ấy ta từ Thái Học trở về Cung
Không biết đã xảy ra chuyện gì mà trên dưới cung điện lại đang chúc mừng.
Mới đi xa về, ta đờ đẫn trở lại Phượng Tê Cung, liếc mắt qua một cái đã thấy phụ hoàng đang nghiêm túc ngay ngắn ôm một thứ gì đó, trong mắt hiện lên vẻ vô cùng vui sướng, thỏa mãn.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Nhị hoàng tử đã trở về!" Không có một tiếng của người nào gọi, phụ hoàng hơi ngẩng đầu lên nhìn, phất tay về phía ta.
Người nói: "Mẫu hậu ngươi vì ngươi mà sinh thêm một muội muội."
Muội muội ư?
Ta bỗng chốc sửng sốt, hai ba vị ma ma tay chân lanh lẹ đang cởi áo ngoài giúp ta, dùng khăn tay ướt giúp ta lau tay, lại lôi kéo ta đến bên cạnh phụ hoàng.
"Nhìn Trưởng công chúa của chúng ta một cái đi. Trắng nõn xinh đẹp như vậy, phúc khí sau này sâu dày!"
Các bà tử ríu rít nói tiếp. Phụ hoàng thường ngày ghét nhất tranh cãi ồn ào phiền chán như thế này, thế nhưng bây giờ thật sự nghiêm túc nghe, còn dịu dàng hư nước
Đứa bé trắng tròn múa may đôi bàn tay nhỏ. Không biết đang ngủ hay không.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Nhị hoàng tử, công chúa đang làm nũng với ngài đó!" Bà tử lớn tuổi lên tiếng nhìn đứa bé mềm mại nhỏ nhắn như vậy, trong lúc nhất thời ta lại có chút không biết phải làm sao.
Khuỷnh tay giống như cứng đờ hết cả lại, làm sao đều không thể động đậy được.
Rốt cuộc, ngón tay của ta cũng chạm được vào giữa lòng bàn tay non mềm, ngón tay nhỏ ấy chợt nắm lấy…
Huyết mạch ruột thịt tương liên, làm trái tim bình tĩnh như nước của ta kia dậy lên ngàn vạn gợn sóng.
"Tiểu công chúa còn chưa được đặt tên đâu !"
Mọi người đều hướng mắt về thượng phụ hoàng, trong lúc ngôi Cửu ngũ suy nghĩ, ma xui quỷ khiến thế nào mở miệng thốt ra: "Vậy kêu là Tĩnh Gia đi".
Tĩnh Gia Tĩnh Gia.
Trong sạch tốt đẹp.
Phụ hoàng vui vẻ đồng ý, mà ở thời khắc đó ta liền biết cái tên Tĩnh Gia, cả đời này cũng không thoát khỏi liên hệ với ta.
Tĩnh Gia càng lúc càng lớn lên.
Quả thực trở thành dáng vẻ như mọi người đoán trước, Trong sáng tốt đẹp, tươi đẹp động lòng người .
Năm 4 tuổi tiểu cô nương thường kéo tay ta, nhảy về phía trước muốn ta đưa nàng đi thả diều .
Đứa nhỏ giấu hết sách vở văn chương của ta, lắc cánh tay ta muốn ta đi cùng nàng.
Nàng nói: "Đại ca quá nghiêm túc, chưa bao giờ mang Tĩnh Gia đi chơi, nhị ca là tốt nhất!"
Đôi mắt giảo hoạt như cáo đó sáng ngời, giống như một đứa trẻ khoe đồ chơi, nói với mọi người rằng ta tốt với nàng như thế nào.
Nàng muốn đọc sách, ta mang theo sách cho nàng đọc, nàng muốn đi chơi ta đưa theo nàng đi chơi.
Phần tình cảm này, biến chất từ khi nào?
Có lẽ là trong lúc tiếng ca ca kia vang lên.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!