Chương 27: (Vô Đề)

Hai chúng ta đều không đi xem Thường Hạc Tiêu là biểu tình gì, cho đến khi qua rất lâu, trong phòng chỉ còn ta và Hàn Sơn Ngọc, cùng tiếng thở dốc quấn quýt không ngừng.

Tay ta đặt trên người nàng, khi móc mở đai lưng hỉ phục, bị nàng một tay giữ lại.

Nàng rõ ràng động tình, đôi mắt hơi nhướng lên đỏ ửng như gợn sóng, tai hồng hồng, môi mỏng nhạt màu bị ta hôn đến sưng đỏ.

Bên tai là tiếng thở gấp của nàng, nàng khàn giọng thở dốc nói: A Bảo, không được.

Ta ủy khuất, hỏi nàng: Là y sao?

Hửm?

"Người trong lòng tỷ, là y sao?"

Hàn Sơn Ngọc bật cười khan, lắc đầu: Không phải.

"Vậy là ai? Tỷ nói cho ta biết."

Không thể nói.

"Không thể không thể, lại là không thể, tỷ luôn nhiều quy củ như vậy đối với ta."

Xin lỗi.

Đêm tân hôn, ta cùng Hàn Sơn Ngọc ngủ ở Huệ Phong Quán.

Ta lại giận rồi, cùng nàng cách một tấm bình phong dài, một người ngủ trong phòng, một người ngủ ở nhĩ phòng.

Ta trăn trở không ngủ được, như đang nướng bánh trên giường.

Bên kia Hàn Sơn Ngọc không có một chút động tĩnh nào.

Cuối cùng, ta không chịu nổi nữa, cảm thấy cả người vô cùng bồn chồn.

Chân trần xuống giường, tức giận đi qua bình phong, ta đứng trước mặt Hàn Sơn Ngọc.

Nàng quả nhiên lập tức mở mắt, nhíu mày nói: A Bảo...

Nàng chỉ kịp gọi tên ta, bởi vì ta giơ chân lên giường, ngồi lên người nàng.

Dưới ánh mắt kinh ngạc của nàng, ta lại một lần nữa hôn môi nàng.

Đầu giường, một ngọn đèn nhỏ tỏa ánh sáng le lói.

Nàng muốn đẩy ta ra, ta cắn nàng một cái, rồi vùi đầu vào cổ nàng, ủ rũ nói: Hàn Sơn Nguyệt.

Bàn tay đặt trên vai ta, khựng lại một chút.

Ta lại nói: Hàn Sơn Nguyệt...

Tay nàng bị ta nắm lấy, ta nhìn vào mắt nàng, gọi tên nàng lặp đi lặp lại.

Nàng không còn từ chối ta nữa, thần tình dịu dàng, từ từ nhắm mắt lại:

"A Bảo, ta sống không được lâu đâu, không nên lỡ dở đời muội."

Mắt nàng ướt át, khóe mắt có ý lệ.

Lòng ta đột nhiên đau nhói, ôm chặt nàng, nói bên tai nàng:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!