Chương 8: (Vô Đề)

15 

Diệp Lão Thái đối với nguyên chủ thì keo kiệt không nỡ bỏ ra chút gì, nhưng với đứa nhi nữ út cưng chiều đến muôn phần. 

Nghe ta kê phương thuốc dưỡng nhan cho Diệp Nghê Thường với giá đắt đỏ hơn, bà ta tức tối trừng mắt nhìn ta: 

"Kê cho Nghê Thường thuốc tốt một chút, bảo bối khuê nữ của ta không thể chịu ủy khuất được. 

"Còn cái con nha đầu c.h.ế. t tiệt kia, uống vài ngày thuốc là được rồi!" 

Xem ra, Diệp Lão Hán đã nói với bà ta chuyện ta chỉ ở trên người nguyên chủ một tháng. 

Thẩm lang trung trong lòng tuy nghi hoặc, không hiểu vì sao một nha đầu bị khinh rẻ ở thôn quê như ta lại biết y thuật, thậm chí còn biết những phương thuốc mà ngay cả ông ta cũng chưa từng nghe. 

Nhưng cuối cùng, ông vẫn kê đơn và mang thuốc đến. 

Diệp Lão Hán, muốn làm ra vẻ trước mặt người ngoài, hào phóng mở hòm tiền, trả tiền thuốc một cách sảng khoái. 

Diệp Lão Tam thì đứng bên cạnh, không hài lòng lẩm bẩm: 

"Cha! Còn tiền học phí của con thì sao? 

"Người còn hứa sẽ cho con tiền để lên huyện lo liệu, rồi mời mọc bạn đồng môn nữa…" 

"Đám bạn đồng môn của con đều là những người có tiếng tăm, chỉ cần họ chịu giúp ta làm trung gian, để con có được một chức quan nhỏ..." 

Ta bật cười khinh bỉ: 

"Ngay cả Ngô tú tài còn chưa được bổ nhiệm, đến lượt một tú tài như ngươi sao?" 

Diệp Lão Hán vốn thương yêu nhi tử út, liền hạ giọng an ủi: 

"Chờ đến khi muội muội ngươi vào cung làm nương nương, ngươi muốn làm quan, chẳng phải chỉ cần nàng nói một câu trước mặt Hoàng thượng hay sao?" 

Diệp Nghê Thường cũng tiếp lời: 

"Đúng đó, Tam ca! Huynh đừng lo nghĩ làm gì nữa. 

"Nếu đám bạn đồng môn của huynh thực sự muốn giúp, thì ba năm trước huynh đã làm quan rồi, cần gì phải đợi đến bây giờ? 

"Cái nhà này, cuối cùng vẫn phải dựa vào muội!" 

Ngô thị nghe thế, sốt ruột đến mức mặt mày căng thẳng: 

"Cha, nương! Chuyện tuyển tú vẫn chưa có tin tức gì cả! 

"Ngô gia là gia đình giàu có nhất mười dặm quanh đây, tiểu cô gả qua đó sẽ là thiếu phu nhân nhà quyền quý. 

"Chẳng phải chắc chắn và thực tế hơn chuyện tuyển tú hay sao? 

"Huống hồ, chúng ta đã bàn bạc xong xuôi cả rồi!" 

Ta không hài lòng nhìn bà ta, chậm rãi nói: 

"Lời này của ngươi thật sai lầm. Phượng hoàng không đậu trên cây tầm thường, Diệp Tứ tiểu thư là người mang thiên mệnh, Ngô tú tài chỉ là kẻ phàm phu tục tử, sao có thể xứng đôi? 

"Ép buộc gả đi chỉ tổn hại đến thọ mệnh của hắn! 

"Nếu không tin, ngươi dám cá cược với bản tiên hay không?" 

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!