Chương 11: (Vô Đề)

21 

Ta khẽ hé mắt nhìn hắn, hỏi ngày giờ sinh tháng đẻ của hắn, sau đó giả vờ bấm đốt ngón tay tính toán, rồi nói ra vài chuyện hiện tại của hắn. 

Diệp Lão Tam nghe xong, liên tục gật đầu: 

"Đúng, đúng, đúng, đại tiên, chính là như vậy! Vậy có cách nào hóa giải không?" 

Ta thở dài, chậm rãi nói: 

"Ta là người tu hành, vốn không nên tiết lộ thiên cơ. 

"Nhưng Diệp gia các ngươi thành tâm cung phụng bản tiên, bản tiên không nỡ nhìn ngươi lỡ dở cả đời, nên sẽ nói thật với ngươi. 

"Ngươi cả đời này, không có duyên làm quan." 

Nghe đến đây, Diệp Lão Tam liền sụp xuống đất, thần sắc vô cùng thất vọng. 

"Tại sao… tại sao? 

"Ta đèn sách khổ học, suốt mười mấy năm trời! 

"Ta rõ ràng đã đỗ tú tài từ năm mười bảy tuổi, sao lại có thể như vậy…" 

Ta làm ra vẻ tiếc nuối, nhìn hắn nói: 

"Không chỉ vậy, bản tiên còn nhìn thấy, trong mệnh của ngươi có một kiếp nạn lớn. Nếu không sớm đối phó, e rằng sẽ gặp họa sát thân!" 

"Cái gì?" 

Diệp Lão Tam hoảng hốt, lập tức bò dậy, nắm lấy vạt áo của ta, khóc lóc van nài: 

"Đại tiên! Xin người nhất định phải cứu ta! 

"Người muốn gì ta cũng đều làm theo! 

"Ta sẽ g.i.ế. c gà cho người ăn, mỗi ngày một con, không, hai con!" 

Ta cười đến mức không nhịn được, gà của Diệp Lão Thái đã sớm bị ta ăn sạch. 

Hiện tại, mỗi ngày ăn gà đều là do đi mượn từ nhà khác, tiền thì chưa trả. 

Ta vỗ vai Diệp Lão Tam, cười nói: 

"Ngươi thành tâm như vậy, bản tiên sao có thể không quan tâm đến ngươi? 

"Thế này đi, ngươi bái nhập môn hạ của bản tiên, theo bản tiên tu hành, cắt đứt trần duyên, nhờ đó tránh được kiếp nạn này. 

"Đợi đến khi kiếp nạn qua đi, rồi tính tiếp. 

"Ba ngày nữa, chính là ngày bản tiên trở về, đến lúc đó, ngươi hãy cùng bản tiên rời đi." 

Diệp Lão Tam nghe xong, có chút khó xử, liền hỏi: 

"Đại tiên, vậy tu hành phải mất bao lâu? 

"Khi nào thì ta có thể trở về?" 

Ta nhìn hắn một cái, làm ra vẻ sâu xa, nói: 

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!