Chương 46: (Vô Đề)

Du Niệm lại nghĩ đến một vấn đề: "Nếu cậu muốn hắn ghen, sao không đến nhà Thi Tiêu Nại?"

Thiện Sơ trầm mặc một lúc, nói: "Nghĩ tới nghĩ lui, vẫn nên giữ khoảng cách thì tốt hơn."

Du Niệm suy nghĩ: "Thế sao lại chọn tôi?"

Du Niệm có thể nghĩ đến rất nhiều cái tên, chỉ cần Thiện Sơ muốn, ngoắc ngoắc ngón tay thôi cũng có người tự nguyện bị lợi dụng.

Thiện Sơ cười nói: "Vì anh không thích tôi đó!"

Du Niệm thắc mắc: "Dựa vào đâu mà nói tôi không thích cậu?"

Trong đầu Thiện Sơ nổ cái ầm: "Ý gì? Chẳng lẽ anh thích tôi...?"

Du Niệm đáp: "Tôi không có ác cảm với cậu nhưng cũng không đến mức thích."

Du Niệm thẳng thắn.

"……" Thiện Sơ trầm mặc một chút, "Vậy anh còn hỏi thế làm gì?"

Du Niệm nghi hoặc: "Câu hỏi của tôi có vấn đề à?"

"Mấy câu hỏi kiểu "Làm sao cậu biết tôi không thích cậu"..." Thiện Sơ xoa mi tâm, "Người bình thường nói như vậy ám chỉ tán tỉnh mập mờ"

Du Niệm nói: "Tôi không phải người bình thường."

Thiện Sơ dựng thẳng ngón cái: "Tuyệt, anh không bình thường, anh trâu bò."

Du Niệm khựng lại, chậm rãi giải thích: "Tôi chỉ muốn biết sao cậu có thể xác nhận ai đó có thích cậu hay không."

Thiện Sơ suy nghĩ nửa ngày, nhưng không thể tìm ra nguyên nhân.

"Dựa vào cảm giác..." Thiện Sơ cảm thấy khó tả, "Rất khó dùng tiêu chuẩn khoa học và khách quan để xác định loại chuyện này."

"Hoàn toàn có thể." Du Niệm nói, "Chỉ cần kết nối với máy móc giám sát sóng não là được."

Thiện Sơ lại tặng cho y một ngón cái: "Ngài quả nhiên không bình thường. Ngài là nhất."

Nhưng Thiện Sơ không hề quên Du Niệm là một người tinh thông tâm lý học, hơn nữa còn có sức quan sát vô cùng tốt. Dù gì thì y cũng là người đầu tiên nhắc nhở Thiện Sơ về mối quan hệ giữa cậu và bá tước Grey.

Thiện Sơ bất giác nghi hoặc: "Nhìn anh giống người trì độn trong tình cảm..."

"Không phải." Du Niệm trả lời, ngữ khí thong thả, "Ngược lại, tôi khá nhạy bén ở phương diện này."

Thiện Sơ kinh ngạc trong chốc lát, tuy nhiên cậu không cho rằng Du Niệm đang khoe khoang.

Dựa vào việc Du Niệm nhìn thấu sự ngụy trang của bá tước Grey trong thế giới thực, cũng có thể kết luận y thật sự nhạy bén.

"Vậy anh cần gì phải hỏi tôi cách xác nhận người thích mình?" Thiện Sơ nói, "Chính anh hẳn cũng tự nhận ra."

Du Niệm đáp: "Vì cậu là người làm thí nghiệm nên tôi muốn hiểu biết cậu hơn. Giống như là... Tôi có thể phân biệt mùi vị khác nhau, nhưng tôi cũng muốn biết làm thế nào những con chuột trong phòng thí nghiệm của tôi cảm nhân hương vị."

"……" Thiện Sơ: Đã hiểu, mình mẹ nó chỉ là một con chuột!

Cho nên, trong viễn cảnh giấc mơ Du Niệm luôn vô cảm đặt câu hỏi cho Thiện Sơ. Điều này không có nghĩa y là môth nhà khoa học điên không có tình cảm. Y chỉ đang phân tích tâm lý Thiện Sơ mà thôi.

Thiện Sơ cảm thấy không quá thoải mái.

Nhưng suy nghĩ lại, cậu tự nguyện chạy tới tham gia thực nghiệm của y, bị nghiên cứu bới móc cũng là chuyện thường tình.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!