Chương 50: Thật giả

Edit: Nhiên Nhiên

Beta: Wine

Kể nghe.

Lâm Kỳ sắp xếp lại lời nói, tóm tắt: "Câu chuyện kể về Thanh Y kiếm và chủ nhân của nó. Trong ngòi bút của tác giả, Thanh Y kiếm vẫn còn tồn tại linh hồn của nữ thần trong kiếm, hóa thành kiếm linh Thanh Nữ. Trong quá trình tu đạo, Thanh Nữ và chủ nhân yêu nhau. Sau khi chủ nhân qua đời, Thanh Nữ vì quá đau lòng mà chìm vào tĩnh lặng suốt vạn năm... Nhưng kiếm linh và kiếm tu, thật sự có thể tồn tại mối quan hệ như vậy sao?"

Tại sao lại không thể có một mối quan hệ như vậy?

Người bên kia kệ sách trầm ngâm một lúc rồi lạnh nhạt cất lời: "Ngươi tin không?"

Lâm Kỳ nói: "Không tin......"

Y hồi tưởng lại, giọng điệu có chút phức tạp: "Nói đến vị tôn giả này, có rất nhiều sách ghi chép. Ta từng đọc một cuốn ghi chép về lịch sử Ma Vực, trong đó còn có một đoạn phong nguyệt khác liên quan đến nguyên nhân gây ra Khuynh Thiên họa."

Người kia nghe vậy, im lặng một lúc rồi nhẹ giọng nói: "Cuốn đó ta đã đọc rồi."

Lâm Kỳ có chút bối rối: "Thật sao?"

"Trang bìa của sách là một đóa hoa Bà Sa đúng không." Người áo đen khẽ cười, giọng đầy ẩn ý: "Tiền bối trong sách quả thật là một kẻ si tình sâu sắc."

Lâm Kỳ khẽ giật khóe miệng: "Đúng vậy."

Si tình thật đấy, nhưng nam chính trong cuốn sách đó là hai người đàn ông. Huynh đệ, ngươi chắc chắn là chúng ta nên tiếp tục thảo luận vấn đề này chứ?

Tuy nhiên, người đối diện kia dường như thật sự muốn thảo luận sâu với y về cuốn sách này.

Hắn lại nói: "Câu chuyện trong sách đó, ngươi tin không?"

Sao ngươi có nhiều câu hỏi "tin hay không" quá vậy? Không, sao ngươi lại có nhiều câu hỏi thế chứ!

Lâm Kỳ không hiểu hắn muốn gì.

Câu chuyện trong sách kể về hai kẻ đồng tính luyến ái đã gây ra Khuynh Thiên họa.

Nếu hôm đó y không đi vào hang động ấy, có lẽ y sẽ không tin, chỉ nghĩ đó là sản phẩm của một kẻ nhàn rỗi bịa đặt. Nhưng sau khi nhìn thấy bức tranh trên bàn, bộ xương trắng nắm chặt một bông hoa, y đã hơi tin phần nào.

Lâm Kỳ đáp: "... Chắc là thật."

Người đối diện hơi bất ngờ, khẽ cười: "Chuyện về tôn giả và Thanh Nữ ngươi không tin, nhưng câu chuyện của thiếu niên Ma Vực ngươi lại tin. Suy nghĩ của ngươi, thật là... khó lòng đoán được."

Khó lòng đoán được.

Lâm Kỳ hiểu ý ngầm mà đối phương không nói ra...

Chết tiệt! Không phải vậy đâu! Huynh đệ, ngươi đừng hiểu lầm!

"Không phải như ngươi nghĩ đâu!"

Y chỉ là một thẳng nam thông minh hơn chút thôi.

Người đối diện từ tốn nói: "Lúc đọc cuốn sách đó, ngươi hiểu rõ mối quan hệ của bọn họ chứ?"

Ơ?

Hiểu chứ.

Mấy cuốn hạn chế độ tuổi như "Tù Độ Tam Giới" Lâm Kỳ cũng đã đọc luôn rồi, sao lại không hiểu được cơ chứ. Nhưng y không nói gì, coi như ngầm thừa nhận.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!