Chương 48: Đại vực thứ ba

Edit: Nhiên Nhiên

Beta: Wine

Y đã đánh đòn phủ đầu nên sẽ không sợ đuối lý.

Người bị gọi cũng là một Nguyên Anh trưởng lão của Bà Sa cung nhưng không phải cha của Nhiếp Tịch Nhan, ông họ Từ, mấy năm trước mới vừa đột phá Nguyên Anh để nhận chức trưởng lão.

Ông ta nhăn mặt nhận lấy linh thạch.

Dù chưa xem qua linh thạch mà Lâm Kỳ đưa, Từ trưởng lão cũng có thể đoán ở đây đã có chuyện gì. Những hành động của Nhiếp Tịch Nhan đều đã được ngầm chấp nhận, bất kể là thay đổi địa điểm thi đấu, sử dụng trận pháp hay là kéo một đám người tới xem kịch để sỉ nhục Lâm Kỳ. Chỉ có thể trách số 44 xui xẻo gặp phải Tạ Bạc Ẩn, mà chuyện Nhiếp Tịch Nhan thích Tạ Bạc Ẩn cũng không phải bí mật trong cung.

Ông ít khi quan tâm đến chuyện của các tiểu bối, nhưng Tạ Bạc Ẩn có cung chủ hậu thuẫn, còn Nhiếp Tịch Nhan có Nhiếp trưởng lão che chở, hai người này đều có tu vi cao hơn ông, địa vị cũng cao hơn, nghĩ là nể mặt một chút cũng không sao nên ông đã đồng ý kế hoạch của Nhiếp Tịch Nhan.

Không ngờ......

Khi Từ trưởng lão thấy cảnh tượng trước mắt, cơn giận trong lòng đã tiêu tan, chỉ còn lại một loại khiếp sợ.

Chuông Ngưng Hồn và Trận Khóa Tiên, chỉ cần một trong hai cái đưa ra ngoài đều là pháp khí mà ngay cả tu sĩ Nguyên Anh cũng phải kiêng dè ba phần. Dù tu vi của Nhiếp Tịch Nhan chỉ có thể phát huy một phần mười sức mạnh của chúng nhưng để đối phó với một tu sĩ Trúc Cơ thì dư sức rồi.

Ánh mắt Từ trưởng lão nặng nề nhìn vào Lâm Kỳ rồi chợt giật mình....

Không phải Trúc Cơ! Là Kim Đan!

Lâm Kỳ thản nhiên, tu vi hiện ra rõ ràng, mỉm cười, "Tiền bối có chắc không muốn xem xem đệ tử trong cung của ngài đã làm chuyện tốt gì không?"

Từ trưởng lão há miệng, nhất thời không nói nên lời, ông sống lâu như vậy không phải chưa thấy thiên tài bao giờ, hiện tại vực chủ của mỗi đại vực đều là những người kết đan trước 30 tuổi, huống chi vài năm trước còn xuất hiện vực chủ đại vực thứ ba.

Ông chưa thấy dung mạo thật của hắn, nhưng nghe các trưởng lão khác trong cung nói, đánh giá chỉ có bốn chữ "Sâu không lường được". Sâu không lường được, đây là lời mà ngay cả cung chủ cũng đã nói về người trẻ tuổi thần bí kia.

Chỉ là, những thiên tài như vậy là nghìn năm khó gặp, trong cung 300 năm qua chỉ có một Tạ Bạc Ẩn có hy vọng kết đan trước 30 tuổi, mà thiếu niên trước mắt này, ông đánh giá tuổi xương chỉ khoảng 20, lại đã là Kim Đan!

Từ trưởng lão lên tiếng chất vấn: "Ngươi là người của đại vực nào?"

Lâm Kỳ đáp: "Đại vực thứ bảy. Tiền bối đừng đổi chủ đề, chuyện hôm nay có phải ngài nên cho ta một lời giải thích không?"

Hôm nay y thật sự tức chết rồi, vốn tưởng chỉ là chút âm mưu trên chiến trường, không ngờ lại leo thang đến mức sỉ nhục nhân cách.

Lâm Kỳ chưa trải qua nhiều gian khổ, từ khi vừa bước vào con đường tiên đạo đến bây giờ đã luôn được mọi người chú ý bởi tài năng kinh diễm. Y chưa từng thực sự nhún mình, cũng chưa từng thật sự bị sỉ nhục. Tất cả những nhượng bộ của y đều gần như là vì tính cách hiền hoà nên mới nhường nhịn.

Lần này lại bị Nhiếp Tịch Nhan chạm đến vảy ngược.

Trong đầu Từ trưởng lão nhanh chóng lướt qua danh sách các thế gia và môn phái ở đại vực thứ bảy, xác nhận rằng trong vài năm qua không có đệ tử xuất sắc nào có tên này.

Từ trưởng lão nắm chặt linh thạch trong tay.

Đệ tử của Bà Sa cung dẫn ông lên thấy tình hình không ổn liền không cần giữ thể diện nữa, quỳ xuống ôm chân Từ trưởng lão khóc lóc thảm thiết: "Từ trưởng lão! Ngài tuyệt đối không thể tha cho thằng nhóc này! Ngài xem y đối xử với Nhiếp sư tỷ như thế nào! Thằng nhóc này căn bản không xem Bà Sa cung chúng ta ra gì cả!"

Từ xa, Nhiếp Tịch Nhan thấy trưởng lão trong phái đã đến, cảm giác uất ức dâng lên, chỉ cảm thấy vừa nhục nhã vừa tức giận, òa khóc.

Các đệ tử khác thấy vậy cũng ào ào lồm cồm bò đến, khóc lóc kêu gào muốn Từ trưởng lão đứng ra cho họ.

"Trưởng lão! Trưởng lão! Không thể tha cho y!"

"Y bắt tụi con sủa, còn tát Nhiếp sư tỷ, vốn không coi Bà Sa cung chúng ta ra gì."

Lâm Kỳ liếc mắt đầy khinh thường, y chỉ lấy gậy ông đập lưng ông chứ đâu phải ai cũng biến thái như họ, tìm thú vui từ việc sỉ nhục người khác.

Bảo họ sủa y còn thấy phiền, hơn nữa việc sỉ nhục con gái chẳng khiến y vui vẻ chút nào.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!