Chương 6: Không chịu thua kém

Hai phút sau, mẹ Tưởng gọi đến, Tưởng Bách Xuyên chần chờ hai giây rồi mới nghe.

"Bách Xuyên, bây giờ con đang ở đâu?" Mẹ Tưởng lạnh giọng hỏi.

Tưởng Bách Xuyên giật mình, không đáp mà hỏi: "Có chuyện gì thế ạ?"

Giọng điệu của mẹ Tưởng rất không thân thiện: "Còn không phải chuyện tốt do con làm sao! Nếu vừa rồi không lên mạng xem tin tức, mẹ cũng không biết Tiểu Cẩn đã trở thành trò cười của bạn trên mạng đâu, có cần mẹ nói cho con biết sức mạnh của internet khủng bố cỡ nào không? Con làm việc có còn biết chừng mực không thế? Con nói thật với mẹ đi, có phải Tô Dương bảo con ngừng theo dõi Tiểu Cẩn không?"

Tưởng Bách Xuyên đăm chiêu vài giây rồi mới nói: "Mẹ, việc này con còn chưa tìm mẹ tính sổ đâu, mẹ xem con trai của mình thành loại người nào vậy, ai muốn dùng thì dùng à? Chuyện trên Weibo là do con làm, việc này dừng ở đây thôi, sau này người nào còn càm ràm ở trước mặt con thì đừng trách con không nể mặt. Con nhắc lại một lần nữa, con đặc biệt bao che khuyết điểm, ai không thích Đồng Đồng thì con nhất định sẽ ghét người đó!"

Chưa cho mẹ Tưởng cơ hội nói chuyện, Tưởng Bách Xuyên trực tiếp cúp điện thoại.

Tuy không nghe thấy những gì mẹ Tưởng nói, nhưng Tô Dương rất bất mãn với hành vi của Tưởng Bách Xuyên: "Sao anh lại treo điện thoại của mẹ như thế!"

Hiện tại quan hệ giữa cô và mẹ chồng không quá tệ, kỳ thật trước đây mẹ chồng cũng không hài lòng với cô. Giống như những trưởng bối khác trong nhà họ Tưởng, bà hy vọng Tưởng Bách Xuyên tìm một người môn đăng hộ đối, nhưng Tưởng Bách Xuyên vẫn khăng khăng muốn kết hôn cùng cô.

Sau khi lĩnh chứng, thái độ của mẹ chồng đối với cô thay đổi rất nhiều, tuy chưa nói lời đồng ý với cuộc hôn nhân giữa cô cùng Tưởng Bách Xuyên nhưng khi Tưởng Bách Xuyên không ở nhà, mẹ chồng sẽ thường xuyên hẹn cô uống trà chiều, có đôi khi còn làm một ít canh đưa tới phòng làm việc. Bà còn luôn luôn dặn dò cô, phụ nữ không nên thức khuya này nọ.

Tay Tưởng Bách Xuyên lướt nhẹ qua mặt cô: "Mẹ biết anh không nhằm vào bà, anh đang nói cho bố mẹ Kiều Cẩn nghe."

Nếu anh đoán không sai, khi mẹ gọi điện cho anh, bà nhất định đã bật chế độ loa ngoài, mà bố mẹ của Kiều Cẩn đang ở ngay cạnh đó. Thì ra cái mà bà gọi là diễn trò chính là diễn cho bố mẹ Kiều Cẩn xem.

Tô Dương hơi giật mình, "Bố mẹ Kiều Cẩn đang ở nhà anh à?"

Tưởng Bách Xuyên gật đầu: "Mẹ anh biết chuyện Weibo rồi, tối hôm qua từng gọi điện hỏi thăm."

Tô Dương nhẹ nhàng thở ra, nhưng lại khỏi lo lắng: "Có phải bố mẹ Kiều Cẩn đã đoán được là do em làm không?" Không chờ Tưởng Bách Xuyên trả lời, cô lại lẩm bẩm: "Nhất định ấn tượng của bố đối với em sẽ càng thêm kém."

Bố Tưởng vẫn luôn ngăn cản Tưởng Bách Xuyên mang cô qua cửa nhà họ Tưởng. Khi họ yêu đương, ông không đồng ý, sau khi họ lĩnh chứng, ông vẫn mang thái độ kiên quyết cứng rắn. Hiện tại, vì việc ngừng theo dõi Weibo của Kiều Cẩn, có lẽ bố Tưởng sẽ càng xem cô không vừa mắt.

Tưởng Bách Xuyên nhìn cô: "Ấn tượng tốt không thể làm cơm ăn được." Anh đưa tay ôm cô vào lòng, vỗ vỗ sau lưng cô, thấp giọng nói: "Em ngủ một lát đi."

Tô Dương vùi trong lòng anh nhưng lại ngủ không được. Bụng cô đã đói tới mức khó chịu, cô nâng tay gãi gãi yết hầu anh.

Tưởng Bách Xuyên buông mắt nhìn cô: "Em lại có ý đồ gì thế?"

Tô Dương: "…" Chưa nói câu nào đã bị anh nhìn thấu rồi.

Cô chớp chớp mắt: "Nếu Đinh Thiến đi ăn cơm thì chẳng phải chỗ khoai này sẽ bị lãng phí sao? Hay là…"

Tưởng Bách Xuyên ngắt lời cô: "Tối nay về nhà anh dùng lò nướng nướng lại một chút là được, sẽ không lãng phí đâu."

Tô Dương nhắm mắt lại, bất mãn hừ một tiếng.

Tưởng Bách Xuyên nhìn cô, ngừng một chút rồi tiếp tục: "Nếu em nói thật thì anh có thể suy xét xem có nên cho em ăn không."

Nói thật?

Nói cô ăn khoai lang nướng xong liền chuẩn bị đi ăn mỳ chua cay, đồ xiên nướng, sau đó ăn đồ lạnh sao?

Nói ra phương pháp ăn có tính tự sát như thế, anh không tìm cô tính sổ mới là lạ.

Mà cô lại không ngốc.

Tô Dương trợn trắng mắt, cúi đầu ghé vào ngực anh, tiếp tục nhắm mắt nghỉ ngơi.

Dạ dày trống rỗng khó chịu khiến cô chẳng hề thấy buồn ngủ.

Tưởng Bách Xuyên vươn tay mở túi của cô, mùi thơm ngọt đặc thù của khoai lang nướng lập tức tràn ngập khắp buồng xe, ngay cả tài xế cũng không nhịn được mà nhìn thoáng qua từ kính chiếu hậu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!